Showing posts with label theminh1024. Show all posts
Showing posts with label theminh1024. Show all posts

Monday, March 17, 2025

“Bỏ phố về quê”… không còn là xu hướng?

theminh1024


Những năm gần đây, nhiều người trẻ có xu hướng chọn “bỏ phố về quê” với mong muốn thoát khỏi nhịp sống tấp nập nơi thị thành, tìm kiếm chút bình yên cho tâm hồn…

Bản thân tôi cũng không là ngoại lệ, khi suốt 10 năm bôn ba ở thành phố vẫn không sở hữu thêm bất cứ tài sản nào, thế là vào giữa tháng 8 năm ngoái, tôi nộp đơn xin nghỉ việc ở một công ty và quay trở về quê nhà ở Đà Lạt.

Ban đầu, khi quay về Đà Lạt, tôi xin bố mẹ một ít vốn mở quán cà phê ở giữa dốc núi của gia đình. Những ngày đầu, rời xa khói bụi thành phố, sống tĩnh lặng giữa đồi núi khiến tôi thư thái cả thể chất lẫn tâm hồn. Tuy nhiên, cuộc đời vốn không như kỳ vọng. Doanh thu của quán cà phê ngay tháng đầu tiên đã lỗ. Do khai trương khá vội, không đầu tư cho khâu quảng bá hình ảnh nên lượng khách tìm đến quán rất ít. Thêm vào đó, việc chuyển từ một nhân viên văn phòng sang kinh doanh khiến tôi bối rối từ khâu lựa chọn nguyên liệu, pha chế thức uống cho đến trang trí không gian quán sao cho bắt mắt nhằm thu hút khách. Loay hoay suốt ba tháng, bù lỗ gần 50 triệu đồng, quán cà phê vẫn không khởi sắc. Chán nản, tôi đành đóng cửa quán, chuyển sang xin việc quản lý ở khách sạn.

Tuy nhiên, thu nhập từ công việc mới này không cao. Tôi bắt đầu đi làm với số lương khởi điểm chỉ vỏn vẹn 4,5 triệu đồng một tháng, trong khi đó giá cả ở Đà Lạt vốn là thành phố du lịch, lại rất cao. Một bát bún ăn sáng đã tầm 40-50 nghìn, hay cốc cà phê cũng dao động tầm 20-30 nghìn đồng. Dù sống tại nhà bố mẹ nhưng tháng nào tôi cũng xài hết số tiền mình lãnh được, đó là chưa kể những khoản “xã hội phí” như tiệc tùng…

Thêm vào đó, vốn là người ngại giao tiếp nên trong nửa năm đi làm ở quê, tôi vẫn chưa gây dựng được mối quan hệ mới hoặc học hỏi thêm kỹ năng trong công việc. Càng đáng buồn hơn, công việc quản lý của tôi chỉ là thời vụ nên sau mùa cao điểm, chủ khách sạn cũng chẳng gọi tôi quay trở lại làm việc. Thế là tôi thất nghiệp ngay trên chính quê hương mình.

Trong thời gian khó khăn đó, tôi phải sống trong áp lực vì cảm giác mình là gánh nặng kinh tế của bố mẹ. Dẫu không nói ra nhưng chứng kiến sự lo lắng của bố mẹ, tôi không khỏi áy náy và chán nản. Thêm vào đó, những lời bàn ra tán vào của hàng xóm cho rằng tôi đã tốt nghiệp đại học ở thành phố mà chẳng tìm được việc làm, phải bỏ phố về xóm nhỏ để kiếm kế sinh nhai khiến đời sống tưởng chừng như bình yên ở quê lại không thể an nhiên như mong đợi.

Cuối cùng, tôi chọn quay trở lại thành phố tìm kiếm công việc mới. May mắn là lần này, tôi đã được nhận vào làm ở một công ty có mức lương khá. Tôi đã cố gắng học hỏi thêm kỹ năng mới, mở rộng mối quan hệ, cân bằng đời sống của bản thân để thích nghi với nhịp sống ở thành phố.

Qua trải nghiệm, tôi nhận ra việc “bỏ phố về quê” không đơn giản như mình mường tượng. Bất kỳ ai cũng cần thời gian để thích nghi với công việc và nhịp sống ở quê. Và tất nhiên, nếu xác định mục tiêu, định hướng rõ ràng thì khoảng thời gian chông chênh này sẽ dễ dàng trôi qua. Nhưng nếu cứ mãi chần chừ không đưa ra quyết định đúng đắn thì những ngày tháng này sẽ tiếp diễn, gây cản trở cho đời sống và sự phát triển bản thân.

Cũng phải thừa nhận, khi đã quyết định rời bỏ thành phố để về quê sinh sống và làm việc, sẽ khó lòng quay trở lại thành phố hơn. Cũng bởi, khi quen với nếp sống ở quê nhà, việc quay trở lại thành phố càng khiến người ta bị choáng ngợp, phải đối mặt với áp lực nhiều hơn gấp bội. Vì thế, dù có thành công hay thất bại ở quê nhà, nhiều bạn trẻ vẫn không lên lại thành phố.

Thời điểm lựa chọn về quê cũng là lúc bắt đầu tìm kiếm cơ hội nghề nghiệp khác. Phải thừa nhận một thực tế rằng mức thu nhập ở quê chưa chắc đã bằng với thu nhập trên thành phố. Do đó, với các bạn trẻ, lựa chọn bỏ phố để trốn áp lực mà không chuẩn bị sẵn nguồn vốn lẫn kế hoạch tài chính cụ thể sẽ rất dễ rơi vào trạng thái “vỡ mộng”. Tuy nhiên, mỗi người đều có một lựa chọn, mục đích khác nhau và tìm kiếm cơ hội khác nhau khi bỏ thành phố về quê. Nếu đã hoạch định cuộc sống một cách tỉ mỉ và không ngần ngại thử thách trên “con đường đầy gai” thì hãy mạnh dạn, quyết đoán với sự lựa chọn của mình.

Xu hướng “bỏ phố về quê” để khởi nghiệp từng “rất hot” nhưng hiện nay không còn thu hút như trước. Dưới đây là một số lý do chính:

Khó khăn về cơ sở hạ tầng
Mặc dù sống ở nông thôn có nhiều ưu điểm như không gian sống rộng rãi và chi phí thấp, nhưng nhiều khu vực nông thôn vẫn thiếu cơ sở hạ tầng cần thiết như mạng internet tốc độ cao, hệ thống giao thông và các dịch vụ tiện ích khác. Điều này gây khó khăn cho các doanh nhân trong việc vận hành và mở rộng kinh doanh. 

Hạn chế về nguồn nhân lực
Ở các vùng nông thôn, việc tìm kiếm nhân lực có kỹ năng phù hợp và trình độ cao là một thách thức lớn. Nhiều người trẻ và tài năng vẫn lựa chọn ở lại thành phố nơi có nhiều cơ hội việc làm và phát triển nghề nghiệp hơn (VN Briefing).

Thị trường tiêu thụ hạn chế
Khu vực nông thôn thường có thị trường tiêu thụ nhỏ, làm hạn chế khả năng mở rộng kinh doanh và đạt được doanh thu lớn. Điều này đặc biệt quan trọng đối với các doanh nghiệp cần một lượng khách hàng lớn để duy trì và phát triển.

Hỗ trợ từ chính phủ và các tổ chức không đồng đều
Mặc dù có nhiều chính sách hỗ trợ từ chính phủ và các tổ chức, nhưng việc tiếp cận và thụ hưởng các hỗ trợ này ở các khu vực nông thôn không phải lúc nào cũng dễ dàng. Sự thiếu đồng bộ và hiệu quả trong việc triển khai các chương trình hỗ trợ cũng là một yếu tố khiến nhiều người e ngại.

Sự hấp dẫn của thành phố vẫn mạnh mẽ
Cuộc sống ở thành phố vẫn hấp dẫn với nhiều người trẻ nhờ vào cơ hội nghề nghiệp đa dạng, môi trường sống năng động và nhiều tiện ích hiện đại. Các thành phố lớn vẫn là trung tâm của kinh tế, văn hóa và công nghệ, thu hút phần lớn lực lượng lao động và nhà đầu tư.

Những yếu tố trên đã làm giảm sức hấp dẫn của xu hướng “bỏ phố về quê” để khởi nghiệp, khiến nhiều người vẫn lựa chọn ở lại thành phố hoặc quay trở lại thành thị sau một thời gian thử sức ở nông thôn.

(AI tổng hợp) – DNSG

—-

THANK YOU SO MUCH

Wednesday, September 04, 2024

Thời đại của “lương cảm xúc”

Thời đại của “lương cảm xúc”




2024 dự kiến là năm đầy biến động của thị trường lao động trên thế giới khi nền kinh tế bất ổn, chi phí sinh hoạt leo thang và mức lương trì trệ. Đáng chú ý, lương không còn là yếu tố lớn nhất để giữ chân nhân sự, mà thay vào đó là cảm giác hạnh phúc và được trân trọng tại nơi làm việc, được gọi là “lương cảm xúc”.

Theo báo cáo thường niên Engagement and Retention (Gắn kết và giữ chân nhân sự) của Achievers Workforce Institute (AWI), 72% người được khảo sát chọn ở lại lâu hơn tại nơi làm việc vì được quan tâm, coi trọng và giúp đỡ so với nơi trả lương cao hơn 30% cho công việc tương tự nhưng không cho họ những cảm giác ấy. Còn ở khía cạnh thu hút nhân sự, lần đầu tiên sau 6 năm, khảo sát của AWI cho thấy tiền lương là lý do cao nhất để một người rời đi tìm việc mới, ở mức 28%. Hai lý do kế sau là lộ trình thăng tiến (24%) và sự linh hoạt trong công việc (23%).

Theo đó, phương pháp hiệu quả để thu hút và giữ chân người tài trong bối cảnh hiện nay cần sự kết hợp giữa tiền lương và lương cảm xúc. Hầu hết nhân viên đều quan tâm đến lương cảm xúc nếu những nhu cầu căn bản được đáp ứng. Nghĩa là, khi thu nhập từ lương đạt mức đủ sống, lương cảm xúc sẽ trở thành yếu tố then chốt để xây dựng lòng trung thành của nhân viên. Giữa thời đại Gen Z đi làm với nhiều mối quan tâm về sức khỏe tâm lý, lương cảm xúc được dự báo sẽ “lên ngôi”, đặc biệt ở môi trường với công việc đòi hỏi sáng tạo.

“Lương cảm xúc” là gì?

Dù có tên gọi tương đối hiện đại, lương cảm xúc đề cập đến một khái niệm không mới. Một cách ngắn gọn, đây là phúc lợi phi tiền bạc về mặt cảm xúc được doanh nghiệp (DN) mang đến cho nhân viên. Không chỉ đáp ứng nhu cầu tâm lý cơ bản của con người, lương cảm xúc còn tác động đến cách nhân viên cảm nhận về công việc cũng như tạo ra bệ đỡ tâm lý an toàn tại DN hay công sở.

Có thể lấy vài ví dụ thuộc lương cảm xúc, như việc nhận phản hồi chân thành và hữu ích từ quản lý, sếp nhắc giữ sức khỏe khi thấy thường xuyên gửi tin nhắn và tập tin lúc rạng sáng, đồng nghiệp chủ động để mắt hỗ trợ, được sếp công nhận cả những cống hiến nhỏ “làm thêm” cho nhóm, đồng nghiệp chú ý đến sắc mặt và hỏi thăm, v.v… Rộng hơn, lương cảm xúc còn bao hàm chính sách làm việc linh hoạt, kế hoạch đào tạo và phát triển nghề nghiệp hay cơ hội học tập và phát triển kỹ năng.

Tác động tích cực của lương cảm xúc

Dù đa dạng trong cách thể hiện, phúc lợi tinh thần nói trên đều góp phần thúc đẩy sự gắn kết và thỏa mãn cho nhân viên, giúp DN trở nên nổi bật, cả khi họ không thể trả lương cao hơn đối thủ. Cần biết rằng, việc chi lương cảm xúc hiệu quả mang về nhiều lợi ích hơn cho DN, khi nó không chỉ tăng tỷ lệ giữ chân và thúc đẩy năng suất, mà còn nâng cao giá trị của nhà tuyển dụng.

Theo báo cáo Nghiên cứu Thương hiệu nhà tuyển dụng của Công ty Randstad (trụ sở chính ở Hà Lan), 96% người được khảo sát nói cảm giác hòa hợp với hệ giá trị của DN là nền tảng để họ hài lòng, khoảng 50% cho biết họ sẽ không bao giờ làm việc tại một DN mang tiếng xấu, cả khi lương cao. Hơn nữa, điều đặc biệt quan trọng là lương cảm xúc góp phần tạo ra vòng lặp hạnh phúc. Trong vòng lặp này, nhân sự cảm thấy bản thân được tôn trọng và có nơi để họ thuộc về, nhờ đó thúc đẩy mong muốn cống hiến sau khi nhận ra vai trò của mình trong tập thể. Càng nỗ lực cống hiến, bản thân họ lẫn tập thể đều tốt lên, qua đó tăng mức độ hài lòng trong công việc và vòng lặp cứ thế tiếp tục.

Một số cách triển khai lương cảm xúc

5 cách đơn giản để nhà lãnh đạo tham khảo:

Cung cấp phản hồi mang tính xây dựng. Hãy thường xuyên đưa ra phản hồi về hiệu suất của nhân viên, nêu bật điểm mạnh và những điểm họ có thể phát triển thêm để bản thân được tốt lên.

Nuôi dưỡng văn hóa công nhận. Ngoài các chương trình hoặc cơ chế thúc đẩy sự công nhận hay đánh giá thành tựu của nhân viên, hãy khen ngợi và cảm ơn họ. Dù có thể bâng quơ và nhỏ nhặt, những cuộc hội thoại với lời nói như vậy thường sở hữu sức mạnh to lớn.

Duy trì sự nhất quán giữa hành động và giá trị. Giả sử lãnh đạo DN tuyên bố xem trọng yếu tố con người và văn hóa phát triển, nhưng lại phớt lờ nỗ lực của nhân sự, thì sẽ thật mâu thuẫn. Và, kết quả của sự bất nhất này sẽ làm cho những nhân sự tài năng lần lượt rời đi để tìm môi trường nơi họ tin tưởng.

Tăng cường sự tham gia và quyền tự chủ. Hãy cho phép nhân viên có tiếng nói trong việc ra quyết định và trao quyền tự chủ ở mức độ nhất định trong việc thực hiện nhiệm vụ. Một ý kiến tồi được nói ra cũng chẳng mất mát gì, nhưng một ý kiến hay không được nói ra sẽ là một mất mát lớn.

Lập mục tiêu rõ ràng, phù hợp: Xác định các mục tiêu cụ thể, thực tế và đảm bảo chúng luôn phù hợp với tầm nhìn và giá trị của DN.

“Trước dịch Covid-19, những người trẻ luôn nghĩ về vấn đề thăng tiến trong sự nghiệp. Trong đại dịch Covid-19, họ suy nghĩ về vấn đề liệu công việc có ý nghĩa đối với họ là gì. Nhưng giờ đây, họ dành sự quan tâm nhiều hơn đối với ý nghĩa của công việc họ làm”.

Theo DNSG

——-

Sunday, May 19, 2024

Diện mạo Bình Dương ra sao sau khi được quy hoạch lại?


Theo dự thảo quy hoạch, diện mạo tỉnh Bình Dương trong tương lai sẽ có nhiều thay đổi. Nơi đây trở thành vùng đô thị, công nghiệp, dịch vụ hiện đại, mang tầm khu vực và quốc tế, là một trong những đầu tàu thúc đẩy phát triển kinh tế Quốc gia, người dân có mức thu nhập tương đương các nước phát triển.

Ngày 11/5, đại diện lãnh đạo UBND tỉnh Bình Dương cho biết, địa phương đang nỗ lực hoàn chỉnh đồ án Quy hoạch trước khi thực hiện các quy trình thủ tục tiếp theo để tháng 6/2024 trình Thủ tướng Chính phủ phê duyệt. 

Quy hoạch tỉnh Bình Dương giai đoạn 2021-2030, tầm nhìn đến năm 2050 được xem là công cụ quan trọng, “kim chỉ nam” để tỉnh Bình Dương định hướng, điều hành và quản lý mọi hoạt động phát triển kinh tế – xã hội, phát triển không gian lãnh thổ trên địa bàn tỉnh hướng tới phát triển nhanh và bền vững trong thời kỳ tới. 

Dự thảo Đồ án Quy hoạch xây dựng tầm nhìn đến năm 2050, Bình Dương trở thành vùng đô thị, công nghiệp, dịch vụ hiện đại, mang tầm khu vực và quốc tế, là một trong những đầu tàu thúc đẩy phát triển kinh tế Quốc gia với động lực tăng trưởng chính là công nghiệp, dịch vụ, đổi mới sáng tạo, có cơ sở kinh tế vững chắc, sức cạnh tranh cao; người dân có mức thu nhập tương đương các nước phát triển; có nền kinh tế phát triển bao trùm, hài hòa giữa các khu vực. 

Diện mạo Bình Dương ra sao sau khi được quy hoạch lại?- Ảnh 1.
Hạ tầng giao thông tại tỉnh Bình Dương được quan tâm đầu tư, làm đòn bẩy phát triển kinh tế – xã hội

Mục tiêu phát triển đến năm 2030, xây dựng, phát triển Bình Dương cùng với các tỉnh, thành trong vùng Đông Nam Bộ thành vùng động lực tăng trưởng quan trọng của quốc gia, thúc đẩy và lan tỏa phát triển với các địa phương trong vùng; một trong những trung tâm phát triển năng động, toàn diện; trung tâm công nghiệp dịch vụ hiện đại; đô thị phát triển bền vững theo mô hình tăng trưởng xanh, thích ứng với biến đổi khí hậu; khu vực vững chắc về quốc phòng – an ninh và hợp tác, cạnh tranh quốc tế. 

Tốc độ tăng trưởng kinh tế bình quân thời kỳ 2021-2030 đạt khoảng 10%/năm. Trong đó, giai đoạn 2021-2025 đạt khoảng 8,2%/năm; giai đoạn 2026-2030 đạt khoảng 12%/năm. Dân số đến năm 2030 đạt 4,04 triệu người. 

Tổ chức không gian kinh tế – xã hội của tỉnh Bình Dương theo mô hình Vùng đô thị công nghiệp đổi mới sáng tạo gồm Trục đổi mới sáng tạo Bắc – Nam theo mô hình TOD: Thành phố mới, Bàu Bàng, Thủ Dầu Một, Dĩ An – Thuận An; phát triển vành đai đô thị – công nghiệp dịch vụ theo đường Vành đai 4 TPHCM; phát triển hai hành lang sinh thái dọc sông Sài Gòn và sông Đồng Nai; tái phát triển khu vực đô thị – công nghiệp – dịch vụ phía Nam; hướng tới mô hình cấu trúc phát triển gồm: 1 trục phát triển; 2 hành lang sinh thái; 3 Vành đai liên kết; 4 Trung tâm động lực; 5 vùng phát triển. 

Khu vực phía Nam Bình Dương gồm TP. Dĩ An, TP. Thuận An chuyển đổi thành các trung tâm dịch vụ cấp vùng về thương mại và dịch vụ logictics; khu vực TP. Thủ Dầu Một phát triển hoàn thiện thành trung tâm dịch vụ hỗ trợ và đổi mới sáng tạo; khu vực TP. Bến Cát – TP. Tân Uyên phát triển hoàn thiện mô hình đô thị công nghiệp dịch vụ hiện đại. 

Diện mạo Bình Dương ra sao sau khi được quy hoạch lại?- Ảnh 2.
Khu vực cổng chào Bình Dương giáp TPHCM

Khu vực phía Bắc (các huyện Dầu Tiếng, Bàu Bàng, Phú Giáo, Bắc Tân Uyên) phát triển theo mô hình đô thị công nghiệp sinh thái có hệ thống kết cấu hạ tầng đồng bộ, hiện đại, mạng lưới dịch vụ hoàn thiện, hấp dẫn đầu tư, thu hút lực lượng lao động, đảm bảo môi trường xanh, sạch, đẹp. Xây dựng và phát triển đô thị thích ứng với biến đổi khí hậu, tăng trưởng xanh , thông minh, văn minh và có tính tiên phong dẫn dắt các hoạt động đổi mới sáng tạo, trở thành động lực của phát triển. 

Liên quan đến việc quy hoạch hạ tầng giao thông, Bình Dương bổ sung Quốc lộ 1K, Quốc lộ 13 vào danh mục phương án phát triển đường bộ của tỉnh. Bên cạnh đó, bổ sung danh mục một số Trung tâm đăng kiểm, bến xe, cảng, bến thủy nội địa… vào Quy hoạch. 

Trong giai đoạn tới, Bình Dương sẽ quy hoạch thêm nhiều khu, cụm công nghiệp tại khu vực phía Bắc của tỉnh, do đó bổ sung thêm vào Quy hoạch các nhà máy cấp nước, hệ thống xử lý nước thải, khu xử lý chất thải rắn đáp ứng nhu cầu cho các khu, cụm công nghiệp trong tương lai. 

Theo Hương Chi / TPO

——

THANK YOU SO MUCH

Saturday, May 11, 2024

Việc mới thời AI

Thực tế đã cho thấy nhiều công việc mới đã sinh ra trong thời AI. Có những đầu việc, chức danh sinh ra vội vàng đến mức người ta không thực sự rõ người đó làm cụ thể chuyện gì.

Người huấn luyện AI. Ảnh: webintravel.com
Người huấn luyện AI. Ảnh: webintravel.com

Theo khảo sát của McKinsey, số doanh nghiệp tuyển dụng kỹ sư AI đã giảm mạnh, từ 39% giảm còn 28%, trong khi thông báo tìm prompt engineer – công việc mới được nhắc nhiều nhất từ khi ChatGPT làm mưa làm gió – lại tăng.

Prompt – tức lời nhắc hay câu lệnh – là một câu hoặc đoạn văn bản mà người dùng cung cấp cho một hệ thống AI, có thể là AI tạo hình ảnh như DALL-E, Stable Diffusion hoặc một mô hình ngôn ngữ như GPT, để nhận kết quả tương ứng.

Về lý thuyết, ai cũng có thể viết prompt – tức nói chuyện với hệ thống AI – nhưng nếu muốn sử dụng nó thật hiệu quả, trở thành 1 prompt engineer thực sự và đảm trách công việc đó tại các doanh nghiệp, cần một số kiến thức và kỹ năng nhất định về AI, lập trình, cơ sở dữ liệu, xử lý ngôn ngữ tự nhiên. 

Người hội đủ các kỹ năng như thế còn được gọi là “AI whisperer”, một người hiểu sâu và rộng các mô hình AI, đủ sức để huấn luyện nó (whisperer nghĩa là người dạy thú).

Không phải vô cớ mà prompt engineer được đánh giá là công việc “hot” nhất hiện nay, với mức lương có thể trên 300.000 USD/năm. Giới phân tích cho rằng prompt engineer còn cần có óc năng sáng tạo và logic để có thể tạo ra các prompt và câu hỏi phức tạp để đạt được kết quả mong muốn từ mô hình AI. 

Ngoài ra, để làm việc với dự án AI trong một lĩnh vực cụ thể như y tế, tài chính hay kiến trúc, prompt engineer cần phải hiểu sâu hơn về lĩnh vực đó để tạo prompt phù hợp.

Một số công ty tại Việt Nam như BG Media, Cốc Cốc cũng đã bắt đầu có những đợt tuyển dụng vị trí prompt engineer với mức đãi ngộ hấp dẫn để đón đầu xu thế này. Ngoài ra, một số công ty đã đưa kỹ năng viết prompt vào thông tin tuyển dụng như một yêu cầu quan trọng. 

CSMO, một câu lạc bộ quy tụ nhiều giám đốc kinh doanh và giám đốc marketing của nhiều doanh nghiệp lớn tại Việt Nam, đã thành lập một ban ứng dụng AI vào công việc của họ và thường xuyên tổ chức các buổi hội thảo để giúp các lãnh đạo kinh doanh, tiếp thị bắt kịp xu hướng mới này.

Song song với tuyển “nhà huấn luyện AI”, nhiều công ty cũng nhanh chóng tìm người cho chức danh “head of AI”, nôm na là giám đốc AI. Theo dữ liệu từ LinkedIn, tại Mỹ, số người đảm nhận vai trò head of AI đã tăng gấp 3 lần trong năm năm qua. 

Mặc dù mô tả công việc cho vị trí này rất khác nhau tùy theo công ty, kỳ vọng chung là những người đảm nhận trách nhiệm mới này sẽ làm mọi thứ, từ việc kết hợp AI vào các sản phẩm của doanh nghiệp cho đến giúp nhân viên tăng tốc cách sử dụng AI trong công việc của họ.

Giống như mọi thứ mới mẻ khác trong giới công nghệ, chức danh “giám đốc AI” đang là một cơn sốt. Các công ty tích cực chi tiền vì họ coi đó là tương lai tất yếu và là một cách để gia tăng lợi nhuận, nhiều người nhanh chóng chớp thời cơ, chuyển sang nắm giữ vị trí này, dù không rõ mình sẽ phải làm gì.

Theo trang Vox, hầu hết mọi người đều đồng ý rằng các công ty cần có một giám đốc AI, nhưng ít người thực sự chắc chắn vị trí đó làm cụ thể những gì. “[Việc tuyển dụng vị trí này] đã bị cường điệu một cách lố bịch” – Peter Krensky, nhà phân tích chuyên về quản lý nhân tài AI tại hãng nghiên cứu thị trường Gartner, nói với Vox.

Krensky ước tính rằng năm ngoái có khoảng 25% các công ty trong Fortune 2000 có đội ngũ lãnh đạo về AI ở cấp phó giám đốc trở lên và dự đoán con số này sẽ là 80% trong năm 2024. 

Thông thường, người đảm nhận vị trí này thường đến từ một vị trí lãnh đạo về công nghệ hiện tại như giám đốc dữ liệu hoặc giám đốc thông tin (CIO), nhưng cũng có những người đảm nhận các vị trí ngoài ngành chuyển sang đảm trách vị trí này.

Ngoài ra còn có các công việc khác liên quan đến AI như chuyên gia đạo đức (AI ethicist), có nhiệm vụ đảm bảo các mô hình AI được huấn luyện, phát triển đúng cách. Các vấn đề đạo đức mà họ phải giải quyết là quyền riêng tư, bảo mật dữ liệu, công bằng, an toàn và tác động xã hội của AI.

Theo TTCT

—-

THANK YOU SO MUCH

Wednesday, May 01, 2024

Áp lực “đàn ông xây nhà” trong thời sa thải


Giữa làn sóng mất việc rộng khắp cùng kinh tế khó khăn, kỳ vọng nam giới kiếm tiền còn phụ nữ ở nhà chăm sóc con cái trở thành áp lực với những người đàn ông không thể xây cả nhà lẫn tổ ấm.

Quan niệm “đàn ông săn bắt, đàn bà hái lượm” được nối tiếp bằng kỳ vọng nam giới kiếm tiền (breadwinner), phụ nữ ở nhà chăm sóc con cái (homemaker). Trong xã hội hiện đại, khi phụ nữ cũng đi làm, đây vẫn là “chuẩn mực xã hội” ở hầu hết mọi nơi. Giữa làn sóng mất việc rộng khắp cùng kinh tế khó khăn, chính điều này lại trở thành áp lực với những người đàn ông không thể xây cả nhà lẫn tổ ấm.

Mới đây, trên diễn đàn Reddit, một người đàn ông đã nhờ cộng đồng mạng phân xử vấn đề: bức xúc vì bạn gái từ chối trả tiền thuê nhà lúc thất nghiệp, “liệu tôi có phải gã tồi”?

Người đàn ông kể mình quen người phụ nữ ba năm và họ sống chung được hai năm. Khi mới hẹn hò, cô bày tỏ mong muốn sẽ đính hôn sau hai năm và thời gian qua đã rất thất vọng khi anh không cầu hôn. Do khoản trợ cấp từ thất nghiệp không đủ, mới đây anh chàng nhờ bạn gái trả hộ tiền nhà nhưng cô từ chối. 

Anh chàng bức xúc: ba năm bên nhau chẳng lẽ không có ý nghĩa gì với cô ấy? Anh kể người bạn gái cũng cho rằng việc họ bên nhau ba năm chẳng có ý nghĩa gì một khi anh không cầu hôn. 

Trong quan điểm của cô, anh đơn giản là có thể tuyên bố không muốn kết hôn và bỏ cô bất cứ lúc nào. Nếu đã không cầu hôn, hà cớ gì anh lại muốn người có tư cách bạn gái hành xử với trách nhiệm của một người vợ?

Đa số độc giả Reddit đồng ý rằng người đàn ông “đúng là một gã tồi” và ủng hộ cách xử lý của người phụ nữ. Đã không cam kết làm chồng, đòi hỏi đối phương đạo nghĩa của người vợ khi gặp khó khăn là chuyện nực cười. Câu chuyện của người đàn ông đặt ra một vấn đề lớn hơn khi nó diễn ra giữa cơn bão sa thải: việc thất nghiệp có tác động đến nam và nữ như nhau?

Cái tôi bị tổn thương

Theo tạp chí Harvard Business Review, mặc dù sa thải là chuyện người lao động nào – già, trẻ, thuộc mọi xu hướng giới tính – cũng phải đối mặt, nhưng nam giới trong mô hình gia đình khác giới dễ bị kỳ thị và cảm thấy tiêu cực nhiều hơn so với phụ nữ. Các chuẩn mực xã hội truyền thống khiến nam giới cảm thấy mình là kẻ thất bại khi họ bị mất việc làm.

Ở độ tuổi cận kề 59, Robert – một người Mỹ từng có việc làm tốt với đãi ngộ và lương bổng thuộc hàng top – đột ngột bị sa thải. Anh đã ở nhà gần một năm. Robert cho biết một trong những thay đổi ở mình sau khi bị mất việc là đặc biệt nhạy cảm khi bị xem thường. “Vì chẳng công ty nào muốn tuyển bạn, bạn dễ cảm thấy mình không được ghi nhận, không được tôn trọng – ông nói – Mỗi ngày, liên tục bạn phải đấu tranh với cái tôi của bản thân”.

Robert kể người vợ rất tích cực hỗ trợ ông tìm việc làm mới nhưng điều này phản tác dụng, khiến ông thấy quá tải và cảm thấy áp lực hơn. “Cô ấy rất tích cực tìm và gửi cho tôi những công việc tôi có thể quan tâm. Một số đúng là như vậy nhưng đa số toàn là những việc tôi không hề hứng thú. Với tôi, sự nhiệt tình của cô ấy như muốn nói rằng tôi phải kiếm việc gì đó mà làm” – ông nói.

Không chỉ ở Mỹ, áp lực tâm lý khi đàn ông thất nghiệp cũng đầy rẫy ở khắp châu Âu. Trong nghiên cứu với hơn 42.000 người ở chín quốc gia châu Âu trong đó có Anh, Đức, Tây Ban Nha… các nhà khoa học ở Đại học Bath, Anh, cho biết khi vợ/bạn gái là người đi làm kiếm tiền, nam giới khó chấp nhận chuyện này và gặp khó khăn tinh thần nhiều hơn phụ nữ.

Cụ thể, tình trạng bị thất nghiệp trong khi vợ/bạn gái là trụ cột tài chính đè nặng lên tâm lý người đàn ông đến mức họ thấy nhẹ nhàng hơn khi vợ cũng thất nghiệp như mình, theo kết quả nghiên cứu đăng trên tạp chí European Sociological Review hồi tháng 6. Tâm lý này có ở cả những quốc gia nổi tiếng về bình đẳng giới như Phần Lan.

Nam giới thất nghiệp có mức độ hài lòng với cuộc sống cao hơn đáng kể khi bạn đời cũng thất nghiệp. Ngược lại, hằng ngày nhìn vợ/bạn gái đi làm hoặc bận bịu làm việc ở nhà có thể khiến cái tôi của người đàn ông tổn thương nghiêm trọng.

Thất nghiệp đánh vào lòng tự trọng, sự tự tin của cả hai giới nhưng nam giới đặc biệt bị tổn thương hơn nữ giới. Họ trở nên dễ “xù lông nhím” trong những giao tiếp hằng ngày, đặc biệt khi câu chuyện chĩa mũi dùi vào việc họ cần phải kiếm việc làm.

Phụ nữ có gia đình hoặc trong quan hệ lâu dài với bạn đời nam giới ở một vị thế khác khi thất nghiệp. Hầu hết đều cảm thấy không cần gấp gáp tìm việc làm mới. Nhiều người cho biết họ thậm chí còn rất vui vì cuối cùng cũng có thể dùng khoảng thời gian này để nghỉ ngơi, được làm một bà nội trợ tận hưởng những giây phút an nhiên. 

Các cuộc nói chuyện với chồng/bạn đời của họ ít hướng về chủ đề thất nghiệp và tìm việc làm mới. Kiếm việc mới không phải là “vấn đề cấp bách” khi người phụ nữ thất nghiệp.

“Đối ngoại” cũng ảnh hưởng

Việc nuôi dạy con cái và đối mặt với gia đình hai bên nội ngoại cũng khác nhau giữa trường hợp người vợ/chồng mất việc, giáo sư Aliya Hamid Rao, tác giả bài viết trên tạp chí Harvard Business Review kết luận. 

Rao là trợ giáo sư tại Trường Kinh tế London, chuyên nghiên cứu tình trạng công việc bấp bênh và thất nghiệp. Bà vừa xuất bản quyển Crunch Time: How Married Couples Confront Unemployment (tạm dịch: Thời kỳ khó khăn: Các cặp vợ chồng đối mặt với tình trạng thất nghiệp như thế nào).

Qua nghiên cứu, Rao nhận thấy người chồng, người cha có xu hướng tự trách vì mình mất việc làm mà các con không được bằng bạn bằng bè. Ngoài Robert, một nhân vật khác tên Kevin kể cô con gái 6 tuổi của vợ chồng anh muốn nuôi chó đúng lúc anh thất nghiệp. 

Họ phải giải thích với con rằng cô bé cần chờ khi Kevin có việc làm mới vì nuôi thú cưng sẽ phát sinh nhiều chi phí. Kevin kể sau cuộc nói chuyện đó, mỗi khi thấy ai đó dắt chó đi dạo ngoài đường, cô con gái liền khoe: “Cháu sẽ có một con chó, khi nào bố có việc làm”. Lời trẻ con khiến Kevin rất xấu hổ và bị hành hạ bởi cảm giác anh là người bố thất bại.

Trong khi đó, phụ nữ không cảm thấy tội lỗi như vậy. Grace mang về 50% thu nhập cho gia đình trước khi mất việc. Cô đã tiết kiệm bằng cách mua sắm tại các cửa hàng giá rẻ hoặc hiệu đồ cũ. 

Nhiều người phụ nữ cho biết mất việc làm không hẳn là “mất” mà là “được” khi họ dành khoảng thời gian này gần gũi các con, điều mà khi bận rộn với công việc họ không làm được. Trong trường hợp của Grace, chị đã tận hưởng thời gian không có việc làm trong mùa hè để đưa các cô con gái đi bơi, đi picnic, đi sở thú, bảo tàng…

Các cặp vợ chồng cho biết thách thức của mất việc làm của họ còn là có nên báo cho gia đình hai bên biết không và nếu có thì làm như thế nào. Theo logic thông thường, chúng ta nên báo với gia đình vì những người thân khi mất việc có thể họ biết những việc làm phù hợp cho bạn và giới thiệu. Tuy nhiên, trong gia đình của những người đàn ông thất nghiệp, họ thường cảm thấy rất xấu hổ và không muốn bị anh chị em và cha mẹ thương hại nên giữ kín.

Rao nêu vài ví dụ. Khi chồng mất việc, Connie “xấu hổ” và không “muốn mọi người thương hại chúng tôi”. Emily, có chồng là Brian bị mất việc, cũng nói rằng cô phải cố gắng giữ kín tình trạng thất nghiệp của chồng. Tuy nhiên, trong một kỳ nghỉ cùng gia đình và “Brian kể với mọi người và điều này thành mối quan tâm của tất cả mọi người”.

Áp lực "đàn ông xây nhà" trong thời sa thải- Ảnh 3.

Ngược lại, trường hợp người vợ trong gia đình mất việc, họ không phải vất vả che giấu tình trạng thất nghiệp theo cách tương tự. Với đại gia đình của họ, không ai xem việc tình trạng thất nghiệp của phụ nữ là vấn đề lớn hoặc phải lập tức kiếm việc mới. 

Nhiều gia đình còn thấy không cần người phụ nữ quay lại công việc thậm chí còn tốt hơn. Chẳng hạn, với Julia, sau khi mất việc, chị tích cực tìm việc nhưng rồi thay đổi kế hoạch và ở nhà làm nội trợ. Chị cho biết “mẹ chồng tôi từng ở nhà chăm các con và bà rất muốn tôi cũng như vậy với các cháu của bà”. 

Mẹ chồng hỏi vợ chồng Julia cần hỗ trợ bao nhiêu tiền để Julia ở nhà và chu cấp số tiền này. Julia cho biết cô biết ơn mẹ chồng vì nhờ có bà, cô vừa ổn định về tài chính và vừa được ở bên con trai nhiều hơn.

Để các gia đình vượt qua gánh nặng tâm lý của việc sa thải tốt hơn, các nhà nghiên cứu kêu gọi cần thay đổi cách xã hội đánh giá tình trạng mất việc làm và xem lại các quan điểm truyền thống lỗi thời.

Sự thay đổi này nên xảy ra càng sớm càng tốt vì suy cho cùng, hầu như ai trong chúng ta cũng có lúc nếm mùi thất nghiệp, thất bại. Thất nghiệp đã đủ tệ rồi và không người đàn ông nào đáng phải bị phán xét bởi các chuẩn mực truyền thống.

Xã hội cần giải phóng nam giới khỏi kỳ vọng “xây nhà và chu cấp”, cắt đứt mối liên hệ giữa kiếm tiền và nam tính. Thay đổi quan điểm về việc đàn ông kiếm tiền là tiền đề rất quan trọng để nam giới không còn cảm thấy thất bại khi không đạt được kỳ vọng này.

Nghiên cứu trên European Sociological Review cảnh báo việc phụ nữ là trụ cột tài chính cho gia đình – điều không lạ trong xã hội ngày nay – đang đe dọa một cách rõ ràng đến cảm nhận của nam giới không đi làm về bản lĩnh đàn ông của họ. 

“Điều này làm tăng thêm những hậu quả tiêu cực về chất lượng cuộc sống của nam giới không có việc làm hoặc thu nhập thấp hơn” – các tác giả viết. Họ dễ bị kỳ thị và phán xét nặng nề như “bị nói xấu sau lưng, chế giễu và chê bai” vì không phải trụ cột gia đình.

Nghiên cứu cũng cho biết nam giới không có việc làm có nguy cơ bị cô lập và cô đơn lâu dài, do ít có mạng lưới cộng đồng và bạn bè để dựa vào hơn phụ nữ.

Theo TTCT

——

THANK YOU SO MUCH