Showing posts with label Gender-neutral pronoun. Show all posts
Showing posts with label Gender-neutral pronoun. Show all posts

Wednesday, March 21, 2012

Chuyện hài - Thơ Vợ



Bác sĩ cũng bó tay

Trong phòng bệnh:

- Với biểu hiện như thế này, có thể khẳng định chắc chắn là anh đã bị nhiễm độc rất nặng.

- Trời ơi! Nguy hiểm quá! Vậy thưa bác sĩ, tôi bị nhiễm chất độc gì ạ?

- Điều này chúng tôi chỉ có thể trả lời sau khi đã khám nghiệm tử thi.

- !!!
o O o

Theo lời khuyên của bác sĩ, nhà quản nọ bắt đầu chơi quần vợt để cải thiện tình trạng sức khỏe. Sau vài tuần, thư ký hỏi ông ta tình hình tiến triển đến đâu rồi.

- Ổn cả! - Nhà quản lý đáp. - Khi ở trên sân quần và nhìn thấy trái bóng bay về phía mình, bộ óc của tôi lập tức ra lệnh: "Chạy về góc! Ve trái! Lên lưới! Đập! Lùi lại".

- Vậy sao? - Cô gái phấn chấn hỏi. - Còn sau đó.

- Rồi tấm thân phì nộn của tôi hỏi lại: "Ai cơ? Tôi ấy à? Đừng nói chuyện vớ vẩn!".
o O o

Một mệnh phụ phu nhân nhan sắc đã đến độ héo tàn vào một thẩm mỹ viện nổi tiếng toàn quốc, đòi gặp bác sĩ giỏi nhất ở đó. Khi được toại nguyện, bà ta hồi hộp gặng hỏi.

- Thưa bác sĩ, bác sĩ có thể can thiệp làm cho gương mặt của tôi trẻ đẹp lại được không?

Bác sĩ chăm chú nhìn bà già rồi đáp:

- Xin lỗi bà! Ở nước ta, việc chặt đầu bị cấm từ lâu rồi!

-------------------------------------------------------------------------------------------------------


Vợ anh


Sáng nay anh đi họp dìa

Cửa nhà bát nháo, chén thìa tứ tung
Phòng ngủ... lộn xộn chăn, mùng
Bước ra phòng khách... lùng bùng lỗ tai
"Rốc èn rôn" hét dài dài
Cặp loa tổ chảng, em "xài lút ga"
Áo quần một đống hôm qua
Cũng chưa thấy giặt... "dzậy" là còn y
"Thực đơn" bổn cũ vẫn mì
Ý em: "Nhanh, tiện cần chi linh đình
Miễn sao mình hiểu được mình
Sống chung hạnh phúc, đẹp tình trăm năm"
Lên lầu mặt mũi tối tăm
Em đang "dzui dzẻ" cùng năm "bạn hiền"
Bốn "nàng"... "xe, pháo" luân phiên
Hai "nàng"... "xì dách" bày riêng trên giường
"Thục nữ" trông thấy... "phát thương"
Anh như lạc chốn thiên đường... trần ai
Nước ngọt sáu cái vỏ chai
Trời ơi! Lăn lóc dài dài hành lang
Cửa nhà dù lắm ngổn ngang
Khoán... anh dọn dẹp chẳng màng sạch dơ

Hỡi em gái nhỏ ngây thơ
Vợ (anh) chồng (em) như vậy, mình "nhờ"... muốn hụt hơi
Tu nhân, tích đức mấy đời
Mới gặp người ấy "tiệt dzời" hết chê.



(Quốc Anh - TTC 3/2002)

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vợ và bồ


Bồ là phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ giỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta

Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng...



-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tiền và vợ



Còn tiền... vợ nói líu lo,
Hết tiền thì... vợ hét, "ho" suốt ngày!
Còn tiền... vợ hiền như nai,
Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi!
Còn tiền... nhỏ nhẹ, hẳn hoi,
Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa!
Còn tiền thì... vợ hiền hòa,
Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh!
Còn tiền... vợ gọi: "Anh... anh",
Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường!
Còn tiền... tình thương... mến thương,
Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi!!!

(Nguyễn Văn Thắm - TTC7/2002)

-------------------------------------------------------------------------------------------------------


Bài ca Nghiệp Đoàn Rửa Chén


Những ai bị vợ hiếp hà
Nấu cơm rửa chén quét nhà kinh niên
Mau cùng kết hợp họp liền
Nghiệp Đoàn Rửa Chén ký tên vô đoàn
Cùng nhau tương trợ kết đàn
Đình công bãi thị đập bàn đập niêu
Bao nam lao động tiêu điều
Giờ đây “giải phóng” dẹp điều tai ương
Liệu hồn mấy ả cô nương
Nghiệp Đoàn sức mạnh phô trương phất cờ
Phen này quyết chẳng ngu ngơ
Nhất tề nổi dậy niềm mơ bao ngày!...
Được thì nở mặt nở mày
Không thì phơi xác banh thây ngoài đồng
Tiêu Tương nợ kiếp anh hùng
Sông sâu anh nhảy quyết không dọn nhà
Bia tươi rửa hận đàn bà
Suốt đời rửa chén chẳng thà hy sinh
Lòng anh đã sớm bất bình
Từ khi kí kết cảm tình với em
Tưởng rằng mặc sức lem nhem
Ai ngờ vỡ mộng giữa đêm không đèn
Ánh trăng chưa dứt bên thềm
Nàng lôi anh dậy gấp mền gấp chăn
Lại còn la ó cằn nhằn
Bắt anh xuống bếp nấu ăn cho nàng
Còn nàng sửa soạn đoan trang
Kịp giờ để dến cửa hàng shopping
Lúc anh đi đứng thưa trình
Không nàng nổi trận lôi đình nguy to
Trước giờ anh vẫn đắn đo
Nhưng không dám nói lý do với nàng
Bây giờ đã có Nghiệp Đoàn
Hợp quần sức mạnh gấp ngàn mấy em
Thế như lửa đốt kà-lem
Có ngon chống mắt mà xem bàn cờ
Các cô dừng có ong-đơ
Mau mau đổi tánh về thờ quân phu


-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nàng...


Thuở xưa ta vốn hiền lành
Từ ngày lấy vợ, trở thành... hiền khô
Còn nàng thuở ấy ngây thơ
Sau khi xuất giá thành cô... xếp sòng
Suốt ngày cứ oán trách chồng
Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì...

... Khổ thân cho kiếp tu mi
Sa chân lấy vợ khác chi đi tù
Lưng thì mỗi ngày một gù
Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu
Ngày xưa trông giống Triển Chiêu
Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia.

... Ngày trước nàng dạ, nàng thưa
Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh
Anh tưởng hoa nở trên cành
Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa
"Lời nói không mất tiền mua..."
Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau.

Bây giờ chẳng hiểu vì đâu
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu... lặng câm
Cái mặt thì cứ hầm hầm
Nàng trợn một cái, ta... bầm mấy hôm
Nhớ xưa... chỉ buồn tủi hơn!

(Chi Chi - TTC 11/2001)

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Định nghĩa "Vợ"


Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành... "quan gia"
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm... lính hầu tình "quan gia"
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ... chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không... làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng "công thức giản đơn"... làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời... chê
Thì nên sửa đổi... "đa bê" tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
"Program" Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là... "không!"
"Nguyên hàm bất định", đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
"Bảo toàn định luật" phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
"Bảy hằng đẳng thức" sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo... "chuyển vế " mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý "khai hàm tích phân"
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
"Khảo sát hàm số" nhưng cần làm thinh
Vợ... "input" chữ "Shopping"
Thì... "output" phải áo xinh, váy đầm...
Muốn Vợ đừng có... chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm... "khai căn"
Nếu... lỡ mà có lăng nhăng
"Giá trị tuyệt đối" một lần rồi thôi
Tình Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức... "đương thời quan gia"
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là... "parabol"
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm... lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà...
Quan gọi thì... dạ , bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Ðổ thừa... thương Vợ chứ ai mà...đần
Tính chất phải... học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua!!!

http://cuoi.xitrum.net/

Tuesday, March 20, 2012

Ký ức gấu





Trong một khu rừng nọ, có một căn nhà nhỏ nằm khuất sau những rặng cây um tùm. Căn nhà ấy là mái ấm của bác thợ săn và đứa con trai nhỏ của bác. Hằng ngày, bác thợ săn vào rừng săn bắn, bỏ cậu con trai nhỏ ở nhà một mình. Cậu bé ban đầu chỉ sống quẩn quanh trong nhà, suốt ngày cậu chỉ ở trong căn nhà mà không được phép ra ngoài chơi đùa. Bởi lẽ bác thợ săn bảo rằng bên ngoài rất nhiều thú dữ, rất nhiều những mối nguy hiểm luôn rình rập xung quanh cậu bé.

Là đứa trẻ trai mang bản tính hiếu động, lúc đầu cậu bé còn lo sợ nguy hiểm từ các con thú xa lạ. Lâu dần ở trong nhà mãi cậu bé đâm ra tùng túng và u buồn, cậu quyết định một lần thử không nghe lời cha: cậu sẽ lén ra bên ngoài chơi xem sao.

Mỗi buổi sáng khi bác thợ săn vác súng ra đi, cậu bé không còn đóng cửa ở trong nhà nữa. Thoáng thấy bóng cha khuất sau những hàng cây là cậu bé mở cửa đứng nhìn cảnh vật xung quanh nhà và chơi đùa cùng các gốc cây ngọn cỏ, có khi cậu chạy giỡn cùng lũ thỏ rừng hay nghịch ngợm trêu với vài chú nhím.

Ban đầu cậu bé cũng chỉ loanh quanh gần nhà, nhưng bây giờ cậu bé đã biết đi xa hơn, biết tìm những nơi có nhiều cảnh đẹp, nhiều chim muông. Biết tìm đến những con suối mát để tha hồ đùa giỡn và bắt lũ cá tinh ranh. Cậu bé thấy cuộc sống thật đáng vui biết bao, cậu nghĩ không nghe lời cha ở trong nhà hoá ra lại rất là hay đó chớ.

Một buổi sáng như mọi buổi sáng “không nghe lời cha”, cậu bé mon men ra suối tắm mát. Thình lình hôm ấy lúc đang lặn ngụp trong dòng nước mát cậu thấy bóng dáng một con gấu to thật là to đang đứng bắt cá. Cậu thoáng hoảng sợ và không biết làm sao, cậu muốn khóc thật to, muốn thét một tiếng kêu cứu để cha có thể đến cứu cậu. Nhưng lúc này ngay cả tiếng động nhỏ cậu cũng thấy như mình sắp bị con gấu tấn công, cậu bé từ từ giấu mình dưới làn nước. Cậu muốn chờ con gấu kia đi hẳn cậu sẽ ngoi lên bờ và chạy ù về nhà. Nghĩ thế nên cậu ngâm mình trong nước suốt cả buổi và quan sát con gấu. Cậu thấy quái lạ làm sao, moị hôm ra suối cậu luôn về đúng giờ, hôm nay mới trễ có một chút đã gặp phải con gấu thế này, cậu đúng là xui thật. Mà cũng sắp đến giờ cha cậu về nhà rồi, hẳn ông về mà không thấy cậu ở nhà ông sẽ lo lắng cho mà xem. Ý nghĩ ấy thoáng qua làm cho cậu sợ, con gấu vẫn cứ ở bên bờ suối suốt mà chẳng chịu đi đâu, phần cậu, nước dưới chân bây giờ sao lạnh quá. Bụng cậu thấy lạnh, môi cũng tím hết cả rồi, cậu đã ngâm mình dưới nước lâu quá. cậu thấy mình bủn rủn tay chân làm sao, không thể ở mãi dưới này. Phải lên bờ thôi, thế nhưng con gấu vẫn chưa đi. Làm sao đây, cậu bé thấy mình mệt và yếu lắm rồi… cậu buông tay và từ từ cố bám vào bờ leo lên.

Con gấu lúc này nhìn cậu bé chăm chăm, nó gầm gừ, nó rống lên, nó ư ử. Còn cậu bé chắc do kiệt sức vì lạnh, nên chẳng còn biết gì và nằm bất tỉnh bên bờ suối. Cảm giác cuối cùng cậu có là cậu thấy con gấu to bè bè kia liếm khắp người cậu, mơ hồ nghe những móng vuốt của gấu đang di chuyển từng thớ thịt của mình .

Khi cậu bé tỉnh dậy, cậu thấy mình nằm trong lòng con gấu, còn gấu thì vuốt ve cậu. Với mỗi đứa trẻ, khi nhận biết mình đang được ôm ấp vuốt ve sẽ khẳng định rằng mình đang được yêu thương, cậu và gấu nhìn nhau với nhiều mối thiện cảm trong lòng. Khi rời con gấu trở về nhà, cậu bé lo lắng mình cãi lời cha thế nào cũng bị cha phạt, và cậu muốn nghĩ ra một lời nói dối nào đó cho nó hiệu quả. Về đến nhà , căn nhà vẫn trống không, hình như cha chưa về nhà với buổi đi săn của cha. Mừng ghê! vậy là từ hôm qua chắc cha nghỉ trong rừng không về, khoẻ quá , thế thì mình cứ làm như không biết gì, không có gì xảy ra và mình cũng không cần nói dối làm gì cho mệt. Cậu bé cảm thấy phấn chấn và vui vẻ lạ thường. Buổi hôm ấy cha cậu về và nhìn thấy cậu ngủ yên lành, ông lấy làm an tâm lắm.

Thế là những ngày sau, cậu bé năng ra suối, cậu và gấu bây giờ có mối liên hệ bền chặt hơn bao giờ hết Họ là đôi bạn, họ là niềm vui, họ là sự yêu thương và họ còn là sự chở che của nhau.

Ngày tháng ấy quả thật rất hạnh phúc với gấu và cậu bé, họ luôn ở cạnh nhau. Cùng vui đùa, cùng nằm ngủ, cùng tắm dưới suối. Còn gì tuyệt vời hơn khi mình có một tình bạn như thế. Nhưng rừng xanh quả thật là một chốn khắc nghiệt, là nơi nhiều cạm bẫy và những hiểm nguy. Rừng xanh đã quá ưu đãi gấu và cậu bé những chuỗi ngày đẹp đẽ nên bất cứ lúc nào rừng xanh cũng có thể lấy lại những ngày tháng ấy.

Buổi trưa hôm ấy là một buổi trưa nắng nóng, gấu đang loay hoay dưới suối bắt cá, cậu bé thì nằm thả chân xuống nước cho mát mẻ. Bỗng đâu những tiếng súng dội liên hồi, gấu thì ngã lăn ra dòng suối, cậu bé hoảng hốt chạy đến bên cạnh. Cậu nghe tiếng gấu rên âm vang cả một khu rừng, con suối bây giờ ngập ngụa máu tươi. Còn cậu? Cậu khóc, khóc vì tiếng súng làm cậu hoảng hốt, khóc vì chừng kiến một người bạn, một phần của mình đang nằm trong dòng nước đau đớn vì những viên đạn. Rồi thêm những làn đạn khác, những tiếng bước chân đang chạy đến suối, cậu nhìn thấy một người đàn ông đang giương súng bắn bạn gấu của cậu… tự dưng cậu thấy lòng trống không kì lạ, cậu đưa ngươi hứng lấy viên đạn , chẳng biết do đâu cậu lại chở che một con gấu sắp chết, cậu chỉ muốn che chở và bên cạnh gấu lúc này. Ôi cậu bé, cậu dại dột hay cậu yêu gấu chẳng ai biết. Nhưng bên suối giờ đây là hình ảnh cậu và gấu giữa làn nước đỏ hoe, màu đỏ của những ngày tháng yêu dấu.



o O o


Câu bé tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, trong căn phòng của chính mình. Cha cậu khẽ gõ cửa đánh thức cậu dậy, rồi ông bước vào gian phòng và mở cửa sổ. Cậu đưa mắt nhìn ánh sáng bên ngoài, ngoài kia là phố xá, là những con đường, những căn nhà. Là cuộc sống của cậu. Hôm nay cha hỏi cậu khoẻ không, cha muốn dẩn cậu ra bên ngoài, dẫn cậu mua một vài món đồ chơi, như lego chẳng hạn. Đến gian hàng đồ chơi dành cho trẻ con, cậu bé thơ thẩn lưạ chọn. Cậu chưa chơi những món này bao giờ cả, xung quanh quá nhiều món đồ đầy màu sắc, cậu đảo mắt nhìn chú gấu Pooh. Ồ chú gấu như đang vẫy tay với cậu, đang cười nữa, chẳng hiều sao cậu thấy thân thiết lắm, thấy yêu lắm, thấy trái tim mình vui vui khi nhìn vào mắt gấu. Sao nhìn gấu mà tim câu lại thấy thân quen quá, đầu của cậu thì hơi buốt buốt phiá sau gáy. Cha đến bên hỏi cậu mua món nào, cậu nhón tay ôm gấy pooh vào lòng. Cha mỉm cười đồng ý.

Từ hôm ấy, ngày nào trước khi ngủ cậu cũng ôm gấu pooh vào lòng. Hễ khi buồn, khi vui, khi không có ai bên cạnh cậu lại thì thầm với gấu pooh nhiều thật nhiều Cha cậu mỗi đêm nhìn cậu ngủ ôm gấu pooh, ông khe khẽ thở dài mà chẳng nói. Đôi lúc ngồi trong bóng đêm, ông trầm ngâm nhiều điều. Ông đã bỏ cánh rừng, đưa cậu bé trở về hiện tại. Sau Ngày kinh hoàng ấy, cậu bé chẳng còn nhớ gì và đang tiếp tục sống những ngày kế tiếp của cuộc đời mình. Những điều đau buồn cậu bé đã lãng quên vĩnh viễn, kí ức gấu giờ này đang nằm gọn trong lòng cậu bé, đang ngủ những giấc ngủ êm đềm bên trong gian phòng ấm cúng.



o O o


Ngày nay, mỗi chúng ta đều mang trong mình một kí ức gấu bị mất đi. Đa phần chúng ta sẽ chẳng tin ta có kí ức gấu đâu, nhưng nếu thử một lần đứng trước một con gấu bông, hãy tự hỏi mình xem có cảm giác muốn ôm gấu vào lòng, có muốn vuốt ve gấu không. Là đứa trẻ, có một người bạn là gấu là một niềm hạnh phúc. Và có một gấu bông để ôm ấp vỗ về trong những giây phút vui buồn hay bất hạnh là khi ấy bạn biết mình đang cần một sự chở che của kí ức gấu.

Cuộc sống hôm nay có quá nhiều gấu bông, heo bông, chó bông và khủng long bông hay hugo bông. Nếu bạn không thấy thích hay muốn ôm gấu bông, thì có lẽ bạn mang trong mình một kí ức về heo bông, khủng long bông hay HuGo bằng bông chẳng hạn.

Hạnh Nguyễn



Thursday, March 15, 2012

Về làng gốm sứ Bình Dương

 Từ hòn đất vô tri, qua bàn tay nhào nặn của các nghệ nhân, những sản phẩm gốm sứ tiêu dùng đậm chất nghệ thuật đã ra đời...

Trong những năm qua, gốm sứ Bình Dương không những đã xuất ngoại để thu về nguồn lợi lớn, mà còn giải quyết việc làm cho hàng ngàn lao động tại địa phương.



Cùng với các làng nghề gốm sứ Bát tràng, Tràng An, Biên Hoà… gốm sứ Bình Dương cũng nổi tiếng trong và ngoài nước. Bình Dương hiện có gần 200 cơ sở làm nghề gốm sứ ở xã Thuận Giao, huyện Thuận An, huyện Tân Uyên… Tuy nhiên, gốm sứ Bình Dương đang tồn tại 2 thái cực trái ngược nhau. Một bên là hàng trăm cơ sổ gốm sứ truyền thống với các lò nung bằng củi, than đá, sản xuất theo phương pháp thủ công. Một bên, đại diện là gốm sứ Minh Long, với những ứng dụng máy móc, dây chuyền sản xuất hiện đại.



Việc bảo tồn một ngành nghề truyền thống và việc ứng dụng khoa học kỹ thuật tân thời để đưa gốm sứ Bình Dương vươn ra thị trường quốc tế cũng là một bài toán nan giải.


Nhằm tôn vinh giới thiệu một trong những nghề truyền thống có từ lâu đời và nổi tiếng đặc sắc của tỉnh Bình Dương; đồng thời khẳng định vị trí, tiềm năng của nghề gốm sứ trong định hướng phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh Bình Dương hiện tại và tương lai, UBND tỉnh đang lên kế hoạch tổ chức Festival Gốm sứ 2010 vào tháng 9/2010.


Đây cũng là cơ sở, điều kiện hình thành Trung tâm bảo tồn gốm sứ Việt Nam sau này.


Cuối tuần qua, đi cùng với Sở Thông tin truyền thông khảo sát một số địa điểm để làm đề án cho “Festival gốm sứ Việt Nam - Bình Dương 2010”, PV Dân trí đã kịp ghi lại một số hình ảnh đẹp về nghề làm gốm sứ độc đáo tại địa phương này.


Xem Link : http://nguoidentubinhduong.wordpress.com/2011/08/08/tham-lang-g%E1%BB%91m-s%E1%BB%A9-binh-d%C6%B0%C6%A1ng/


Theo Dan Tri.