Showing posts with label Asia. Show all posts
Showing posts with label Asia. Show all posts

Saturday, March 24, 2012

Di Sản Bình Dương

Mặc dù đã được khánh thành từ lâu nhưng vẫn còn nhiều người Bình Dương và ở các tỉnh thành lân cận chưa được một lần đến đây để ngắm nhìn khung cảnh này .Một lần đứng nhìn trước tượng phật thật uy nghi và trang trọng. Về địa chỉ cụ thể là ở gần Chùa Bà Bình Dương , các bạn nào đi từ thành phố HCM lên Bình Dương thì trên một con dốc chạy xuống chùa Bà , chỉ cách chùa Bà khoảng 1km ,  tổ đình Hội Khánh nằm bên tay trái .Đi từ thành phố lên Chùa Bà sẽ gặp tổ đình trước sau đó xuống cuối dốc mới đến chùa Bà .

Khánh thành tượng Phật nằm lớn nhất Việt Nam




Sáng 30/03/2010, đại lễ khánh thành tượng Phật nhập Niết bàn long trọng diễn ra tại tổ đình chùa Hội Khánh, thị xã Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương.



Hàng ngàn người chen chúc chiêm bái tôn tượng

Tượng dài 52m, cao cách mặt đất 24m, nằm trong khuôn viên Trung tâm Văn hóa Phật giáo tỉnh Bình Dương. Xung quanh là 840 cánh hoa sen đắp bằng xi măng và tượng các chư tiên, đệ tử tề tựu xung quanh.

Tổng thể công trình Trung tâm Văn hóa Phật giáo có diện tích 3.200m2. Bên trên là tượng Phật nhập Niết bàn, cầu thang chính lên tượng Phật, bên dưới là 4 phòng chức năng dùng làm nơi học tập, tổ chức hội nghị, thư viện sách…


Chư tôn đức diễu hành quanh tượng Phật

Cầu thang chính đi lên tượng Phật gồm 49 bậc, tượng trưng cho 49 năm hành đạo của Đức Phật. Dọc theo cầu thang và bao quanh sân thượng là 52 ngọn đèn giả đá biểu tượng cho 52 phẩm vật dâng cúng trong Hội Niết bàn.
Ngoài ra, dưới chân bệ nằm của Đức Phật có 20 bức phù điêu tái hiện hình ảnh Đức Phật từ khi đản sinh đến lúc nhập Niết Bàn. Đặc biệt, 4 mái đao của sân thượng có hình rồng cách điệu lá sen, đắp lên những mảnh gốm sứ tạo vẻ sắc sảo và tráng lệ cho công trình.


Phù điêu dưới đế tượng Phật nằm

Trước ngày khánh thành, Ban Thường trực tỉnh hội Phật giáo Bình Dương đã tổ chức lễ hội hoa đăng cúng dường tượng Phật. Nhân dịp này, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã gửi tặng 2 câu đối chúc mừng.

Trong lễ khánh thành, Trung tâm sách kỷ lục Việt Nam đã trao quyết định xác lập kỷ lục tượng Phật nằm lớn nhất Việt Nam.
Hoài Lương - Thiện Hưng-Dân Trí


Đào tạo kinh tế: Toàn cầu hóa nhiều hơn, Mỹ hóa ít hơn

Tác giả: NGUYỄN TUYẾN (THEO THE ECONOMIST)

http://vef.vn

Các trường kinh tế tự hào rằng việc sinh viên đến từ các nước khác nhau học chung với nhau sẽ buộc họ phải mở rộng tầm nhìn và kiểm định giả định của họ. Nhưng thực tế, họ đã thổi phồng mọi việc: đa dạng hóa giọng nói và màu da không nhất nhiết có nghĩa là đa dạng hóa thế giới quan.


Toàn cầu hóa từ đầu vào

Các doanh nhân thích buộc tội các viện kinh tế là chỉ được cái giỏi bốc phét. Nhưng khi toàn cầu hóa, các giáo sư đã có bắt đầu thực tế hơn nhiều.

Trong thập kỷ vừa qua, đào tạo kinh tế đã toàn cầu hóa toàn diện hơn bản thân kinh doanh. Điều này không chỉ có ý nghĩa với quyền lợi riêng của chính nó (các trường kinh tế là những doanh nghiệp lớn và là nền tảng đào tạo tầng lớp cấp cao toàn cầu). Nó cũng có ý nghĩa bởi vì phần còn lại của giới học viện rất có thể theo sau nơi các trường kinh tế đã dẫn đầu.

Một số trường kinh tế đã xây dựng khuôn viên trường tại phía bên kia thế giới. INSEAD, một trường của Pháp, dẫn đầu trào lưu này. Năm 2000, trường này khai trương một cơ sở xa hoa tại Singapore với các khoa đào tạo chính quy. Sinh viên có thể học MBA ngay tại Singapore hoặc Pháp và chuyển đổi giữa hai nước.

Khoảng 35-40% sinh viên là những "swithcers" (những người bắt đầu học tại một cơ sở và hoàn thành tại cơ sở khác), rất ít người là những "swinger" (những người dành hẳn một khoảng thời gian chỉ học ở một nước). Những trường lớn khác như trường Wharton thuộc Đại học Pennsylvania và trường Booth thuộc Đại học Chicago đã thành lập cơ sở tại nước ngoài cho các chương trình MBA dành cho các Giám đốc điều hành.

Các trường thiếu tiền hoặc không đủ danh tiếng muốn lập cơ sở tại nước ngoài có những sự lựa chọn khác. Rất nhiều trường kết nối với các đối tác nước ngoài. Trường Kinh doanh Quốc tế Châu Âu Trung Quốc (CEIBS) tại Thượng Hải hợp tác với trường Kinh tế Harvard và Wharton để giảng dạy chương trình MBA cho Giám đốc điều hành. Các trường cũng đưa ra "yêu cầu kinh nghiệm toàn cầu". Trường Kinh tế Ross thuộc trường Đại học Michigan yêu cầu các sinh viên MBA năm đầu phải dành bảy tuần làm việc ở nước ngoài.

Các trường học tốt nhất thế giới cũng đang toàn cầu hóa đầu vào. Năm 2008, khoảng 34% sinh viên trong 55 chương trình MBA hàng đầu của Mỹ (được xếp hạng bởi Financial Times) là sinh viên nước ngoài và 85% thuộc top 55 khóa học hàng đầu tại các nước châu Âu (con số giảng viên nước ngoài là 26% với Mỹ và 46% với châu Âu). Các tổ chức ít học viên nước ngoài hơn cũng đang quốc tế hóa. Viện thống kê UNESCO tính toán rằng trong năm 2007, gần một phần tư số sinh viên học tập tại nước ngoài đều theo học ngành kinh doanh - nhiều hơn hẳn so với bất kỳ ngành học nào khác.








Đồng thời, các nền kinh tế mới nổi đang xây dựng các trường kinh tế với tốc độ nhanh chóng. Hiệp hội các trường kinh tế tiên tiến tính được có hơn 13.000 trường cấp bằng kinh doanh trên thế giới. Trung Quốc và Ấn Độ có 2.700 trường với nhau, hầu hết trong số đó được thành lập từ năm 1990. Vào năm 1997, các trường đại học đưa ra 74 khóa học kinh tế mới, vào năm 2007 họ thành lập 641 khóa. Các trường học trên thị trường mới nổi tốt nhất quyết tâm đi ra toàn cầu (hoặc ít nhất trong khu vực) vì quyền lợi của chính mình: CEIBS đã tăng lượng sinh viên nước ngoài từ 10% năm 2002 tới 40% năm 2009 và hy vọng sẽ tạo được một Ivy League cho phương Đông.

Sự toàn cầu hóa đột ngột của giáo dục kinh doanh có những nhược điểm. Nhược điểm rõ ràng nhất là kiểm soát chất lượng . Toàn cầu hóa cũng đẩy các chi phí vốn đã cắt cổ của việc đào tạo kinh tế lên cao. Gửi sinh viên ra ngước ngoài, tiến hành các nghiên cứu quốc tế và cạnh tranh với các học viện tốt nhất trên thị trường lao động không biên giới là tốn kém. Tồi tệ nhất, toàn cầu hóa, biệt ngữ quản lý nghĩa là từ "tư duy 360 độ" đến "nấc thang chiến lược", lan rộng qua các biên giới như dịch cúm gia cầm.

Toàn cầu nhiều hơn, Mỹ hóa ít hơn

Các trường kinh tế tự hào rằng việc sinh viên đến từ các nước khác nhau học chung với nhau sẽ buộc họ phải mở rộng tầm nhìn và kiểm định giả định của họ. Nhưng thực tế, họ đã thổi phồng mọi việc: đa dạng hóa giọng nói và màu da không nhất nhiết có nghĩa là đa dạng hóa thế giới quan. Cho dù họ đến từ đâu, các sinh viên MBA toàn cầu có xu hướng trở thành công dân quốc tế nói nhiều thứ tiếng. Hòa nhập với những công dân quốc tế khác trên nhiều châu lục có thể đánh lừa họ với suy nghĩ rằng thế giới bao gồm phần lớn những người như họ, trong khế giới không hề như vậy.

Tuy nhiên, lợi ích của đào tạo kinh tế toàn cầu vượt xa những nhược điểm đó.

Kinh doanh đang toàn cầu hóa: tỷ lệ các công ty trong số 500 công ty lớn nhất thế giới xuất phát từ các thị trường mới nổi đã gấp đôi trong vòng 5 năm, từ 8,2% trong năm 2005 đến 17,4% trong năm 2010. Các trường kinh doanh không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải thích ứng với xu hướng chung. Các trường tốt nhất đang truyền bá xa và rộng các tiêu chuẩn cao của họ. IESE của Tây Ban Nha đã giúp thành lập các trường kinh tế trên 15 nước khác. CEIBS của Trung Quốc đã thành lập một trường tại Ghana.

Các trường địa phương luôn điều chỉnh chương trình giảng dạy hợp với hoàn cảnh địa phương: Trường quản lý Moscow, Skolkovo đưa ra chương trình MBA lấy trọng tâm là đối phó với tham nhũng. Toàn cầu hóa gia tăng lựa chọn: Singapore chỉ có 4 trường đại học hoàn toàn là địa phương cấp bằng kinh doanh nhưng người Singapore có thể lựa chọn giữa 70 tổ chức quốc tế cấp bằng thông qua một số hình thức nhượng quyền.

Khi giáo dục kinh doanh trở nên toàn cầu hóa nhiều hơn thì nó cũng ít mang tính chất Mỹ hơn. Mãi đến gần đây, ngành này vẫn bị thống trị bởi các trường kinh tế Mỹ giảng dạy các ví dụ kiểu Mỹ. Hiện tại hơn một phần ba các trường hợp nghiên cứu giảng dạy trong các khóa học chiến lược tại các trường đại học Mỹ là của công ty nước ngoài. Và trong số những người châu Á tham dự cuộc kiểm tra GMAT (các trường Mỹ sử dụng GMAT để lựa chọn sinh viên), tỷ lệ những người sau đó nộp đơn học tại Mỹ giảm từ 85% trong năm 2001 xuống 67% trong năm 2009.

Một giải siêu đấu toàn cầu của các trường kinh doanh đang nổi lên, gồm vài trường ở châu Âu và châu Á cũng như Mỹ. Tất cả đều cạnh tranh khốc liệt để giành sinh viên và nhân viên ở khắp mọi nơi (những người có uy tín bay đến mọi nơi theo chỉ thị của những người trả giá cao nhất). Sự sùng bái MBA đang toàn cầu hóa: các cử nhân tương lai từ Boston đến Bắc Kinh đến Bangalore đang dành những năm đầu định hướng say sưa lắng nghe, cho dù sâu sắc hay không, thuyết quản lý của Pierian.

Phục hồi dữ liệu thật dễ với Get Data Back

Chỉ với 5 bước là bạn có thể khôi phục các dữ liệu lỡ tay delete hay do những người ngoại đạo vọc nhầm. Bạn có thể download phiên bản dùng thử cho FAT và NTFS ( dung lượng 2.11MB và 2.08MB ) tại www.runtime.org . Chương trình có thể phục hồi dữ liệu đã xoá từ HDD, ổ mềm, ZIP, ổ đĩa mạng.

Các bạn có thể Download phiên bản 3.63 tại đây : http://www.mediafire.com/?mcfc2k72cs6ykny
Bước 1: Quét các ổ đĩa hiện có.

Bước 2: Chọn phân vùng định dạng tương ứng ( FAT hay NTFS tuỳ phiên bản ) để chương trình truy xuất file phục hồi.

Bước 3: Tại bước này bạn có thể tuỳ chọn chế độ quét file theo từng size hay luôn cả HDD. Nếu chọn Search Entire Drive để chương trình quét toàn bộ HDD hiện có để tìm phân vùng định dạng tương ứng, chọn Search Patial Drive để thực hiện chế độ quét từng sector trên phân vùng đã chọn từ bước 2.

Bước 4: Sau khi chương trình quét xong, đây là bước kết quả. Bạn tuỳ chọn vào từng phân vùng đã chọn (nếu trên HDD có nhiều hơn một phân vùng định dạng giống nhau) để chương trình hiễn thị hệ thống file đã xoá.

Bước 5: Các file đã xoá sẽ hiển thị trên cây thư mục. Giờ thì bạn chỉ việc copy file bày và lưu lại vào HDD để hoàn tất.

Một vài lưu ý khi sử dụng chương trình này:

Phiên bản dùng thử không cho bạn copy những file đã xoá về lại HDD. Để chương trình hoạt động hiệu quả, bạn nên đánh dấu chọn tất cả trong mục Options như Recover Deletes Files, Allow Duplicate File Names, Recover Losts Files .

Ngoài ra bạn cũng có thể xem các định dạng file trong mục Legend. Bạn cũng có thể chọn search để tìm kiếm file đã mất. Điều này giúp bạn nhanh chóng tìm ra file mình cần phục hồi nhanh chóng hơn. Hơn nửa chương trình còn giúp bạn tạo file ảnh cho HDD để sao lưu dữ liệu bằng công cụ Tools > Create Image File.

Hi vọng chương trình thật sự hữu ích trong việc phục hồi dữ liệu của bạn.

Phạm Lê Minh Định-Thanh_Nien

10 nguyên nhân thất bại của doanh nghiệp nhỏ

Một trong những khía cạnh khó hiểu nhất trong việc khởi nghiệp là tại sao các doanh nghiệp nhỏ lại thất bại. Có một nguyên nhân rất dễ hiểu cho sự mơ hồ này: Phần lớn bằng chứng đều tới từ bản thân người khởi nghiệp.

Tôi đã có một cái nhìn cận cảnh với nhiều thất bại của các doanh nghiệp – trong đó có một số doanh nghiệp là của chính bản thân tôi. Và theo quan sát của tôi, những nguyên nhân thất bại được các chủ doanh nghiệp chỉ ra thường không đi thẳng vào vấn đề, và chúng chỉ có nghĩa khi bạn suy nghĩ về chúng. Nếu các chủ doanh nghiệp thực sự biết họ sai ở đâu, họ đã có thể sửa sai. Thường thì vấn đề chỉ đơn giản do sự phủ nhận hoặc không biết đến những điều bạn không biết.

Trong nhiều trường hợp, khách hàng – mà nói đúng hơn là khách hàng cũ – hiểu vấn đề rõ hơn chủ doanh nghiệp. Các chủ doanh nghiệp thường có xu hướng nghi ngờ và đổ tội lên ngân hàng, chính phủ hay các đối tác kém cỏi. Họ hiếm khi tự chỉ tay vào chính mình. Dĩ nhiên, cũng có những trường hợp mà vấn đề nằm ngoài kiểm soát của chủ doanh nghiệp, nhưng theo tôi thấy thì đó chỉ là số ít. Tiếp theo đây, dựa trên kinh nghiệm và quan sát của tôi, là 10 do khiến các doanh nghiệp nhỏ thất bại. Danh sách này không được mỹ miều gì cho lắm, nó cũng không đơn giản, và không chứa bất cứ mối nghi hoặc thường có nào (biết đâu những mối nghi hoặc này có thể được xếp hạng 11, 12 hay 13).

1. Bài toán không hoạt động. Không có nhiều nhu cầu cho sản phẩm và dịch vụ ở mức giá đủ để mang lại lợi nhuận cho công ty. Ví dụ như việc một công ty mới lập lại đi cố gắng cạnh tranh với Best Buy và tính kinh tế theo quy mô của nó.

2. Chủ doanh nghiệp không thể tìm ra cách riêng cho mình. Có thể họ ngoan cố, ngại rủi ro, sợ mâu thuẫn – và thế có nghĩa là họ cần phải “giống tất cả mọi người” (thậm chí cả những nhân viên hay những người bán rong không được việc). Họ có thể là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, tham lam, tự cho mình là đúng, bị hoang tưởng, hay cáu giận và luôn bấp bênh. Đôi khi, thậm chí bạn có thể giải thích vấn đề cho những người này, và họ nhận ra là bạn đúng – nhưng họ sẽ vẫn tiếp tục mắc sai lầm tương tự.

3. Tăng tưởng ngoài kiểm soát. Đây có lẽ là lý do đáng buồn nhất trong mọi lý do thất bại – một doanh nghiệp đang thành công bỗng chốc phá sản chỉ vì quá phát triển. Nguyên nhân gồm có chuyển hướng sang một thị trường kém lợi nhuận hơn, vấp phải sự nhức nhối tăng trưởng hủy hoại doanh nghiệp, hay vay mượn quá nhiều với ý đồ duy trì tỉ lệ tăng trưởng cao. Thế nên, đôi khi chậm hơn lại tốt.

4. Kế toán yếu kém. Bạn không thể kiểm soát được doanh nghiệp nếu bạn không biết chuyện gì đang xảy ra với nó. Với những con số tồi tệ, hoặc chả có con số nào, một công ty sẽ như bị mù đường, và điều này lúc nào cũng xảy ra. Tại sao ư? Vì một lý do, đó là một quan niệm sai phổ biến – và tai hại – rằng một công ty kế toán thuê ngoài vốn dĩ để giải quyết vấn đề thuế má sẽ trông chừng được công ty. Thực ra, đây là việc của giám đốc tài chính, nhưng lại là một trong nhiều chiếc mũ chụp tạm lên đầu chủ doanh nghiệp cho đến khi công ty thuê được đúng người làm việc này.

5. Thiếu tiền mặt dự phòng. Nếu chúng ta có rút ra được bài học nào trong đợt suy thoái này (tôi biết là nó đã qua nhưng khách hàng của tôi hình như chưa nhận ra điều đó), thì đó là doanh nghiệp có chu kì và chuyện không hay sẽ vẫn diễn ra – như là việc mất đi một khách hàng quan trọng hay nhân viên chủ chốt, sự xuất hiện đối thủ cạnh tranh mới, hay một đơn kiện. Những điều này đều có thể gây áp lực lên tài chính công ty. Một khi công ty đã hết tiền (cũng như khả năng vay mượn), nó sẽ không còn khả năng phục hồi.

6. Ngành nghề tầm thường. Tôi chưa từng gặp một chủ doanh nghiệp nào mà lại nói hoạt động của mình là tầm thường. Nhưng tất cả chúng ta không thể cùng đứng trên mức trung bình được. Hầu hết các doanh nghiệp chủ yếu là lặp lại và tham khảo, cũng như mức độ tiếp thị của họ vậy (tùy thuộc vào công việc)

7. Hoạt động thiếu hiệu quả. Trả quá nhiều tiền cho văn phòng, nhân viên và nguyên vật liệu. Giờ đây các công ty nghèo có lợi thế hơn bao giờ hết. Không có các điều khoản đàm phán vững chắc phản ánh tình hình kinh tế hiện nay có thể khiến công ty trở nên thiếu cạnh tranh.

8. Quản trị kém. Thiếu tập trung, tầm nhìn, kế hoạch, tiêu chuẩn hay bất cứ thứ gì khác góp phần làm nên quản trị tốt. Cộng thêm đối tác khiêu khích và họ hàng rầu rĩ vào đống hổ lốn ấy, bạn sẽ thực sự gặp thảm họa.

9. Thiếu kế hoạch liên tục. Chúng ta đang nói về việc gia đình trị, về những tranh đấu quyền lực, về việc những nhân vật chủ chốt bị thay thế bởi những người không đủ năng lực – hay tất cả những lý do khiến một doanh nghiệp gia đình không thể thành công cho đến thế hệ sau.

10. Thị trường xuống dốc. Cửa hàng sách, cửa hàng âm nhạc, doanh nghiệp in ấn và nhiều doanh nghiệp khác đang phải đương đầu với những thay đổi trong công nghệ, nhu cầu khách hàng, và sự cạnh tranh từ các công ty lớn với sức mua lớn hơn và nhiều tiền quảng cáo hơn.

Trong cuộc sống, bạn có thể tha thứ cho bạn bè và họ hàng, nhưng những nhà khởi nghiệp thì hiếm khi tha thứ. Suy cho cùng, mọi thứ đều xuất hiện vấn đề. Nếu mọi người thấy chán, nhân viên sẽ ngừng làm việc cho bạn, và khách hàng thì ngừng giao dịch với bạn. Và đó là lý do tại sao các doanh nghiệp thất bại.

www.saga.vn

Con đường trở thành 1 chuyên gia bảo mật cho ngân hàng !

Một bài viết nếu bạn chịu khó đọc . sẽ thấy rất bổ ích.

( nguồn : blog vnhacker)

Chớp mắt mà tôi đã làm việc trong lĩnh vực bảo mật máy tính được gần hai năm rồi, cứ như là một giấc mơ (đã thành sự thật). 730 ngày không dài, không ngắn, chỉ vừa vặn như một khúc dạo đầu êm ả để người ta nhìn lại, chiêm nghiệm rồi đúc kết được mất bại thành trước khi bắt đầu một hành trình mới.

Như những người lên nhận giải thưởng, điều đầu tiên tôi muốn nói là một lời cảm ơn từ tận đáy lòng. Cảm ơn dphuong đã truyển cảm hứng, đam mê và kinh nghiệm trong những ngày bắt đầu. Cảm ơn anh Nhã đã tín nhiệm em trong suốt thời gian qua, sẽ chẳng thể nào có được thaidn như ngày hôm nay nếu như anh và Ban TGĐ ngân hàng không tin tưởng mà trao cho em cả một sân chơi rộng lớn để mà thỏa sức tung hoành. Cảm ơn anh Diêu a.k.a conmale đã tận tình chỉ bảo và dìu dắt, nếu không có anh chắc em vẫn chưa tìm được hướng đi cho mình. Và cảm ơn em yêu thương đã ở bên anh, tin tưởng anh ngay cả khi anh không còn tin vào bản thân mình nữa.

Thật ra thì tôi đã bắt đầu đi làm ngay khi bắt đầu vào đại học, nghĩa là cũng đã hơn 4 năm rồi. Trong hai năm đầu, tôi làm đủ thứ nghề, từ web developer rồi viết báo đến system administrator, trợ lí giám đốc và cuối cùng quay lại web developer. Tôi thích nhất là quãng thời gian làm cộng tác viên cho báo Tuổi Trẻ. Đó chính là lúc tôi rèn luyện kĩ năng viết lách, ăn nói cũng như cách lý luận và trình bày hợp logic. Trình bày rõ ràng, rành mạch, hợp logic kể cả khi nói và viết theo tôi là một trong những kĩ năng quan trọng nhất mà mỗi người phải đạt được nếu muốn thành công trong cuộc sống. Tôi làm ở Tuổi Trẻ 6 tháng, viết được một số bài, trong đó tâm đắc nhất là bài Vietkey Linux có phải là hệ điều hành “made in Vietnam?”. Nói không ngoa thì đây chính là “công trình nghiên cứu” đầu tiên của tôi, bởi lẽ tôi đã đọc hàng trăm trang tài liệu về Linux và GPL, tham khảo ý kiến, phỏng vấn rất nhiều chuyên gia cũng như viết nháp cả chục lần trước khi hoàn thành phiên bản chính thức. Kết quả thật mĩ mãn. Bài báo của tôi đứng đầu trong danh sách các bài được đọc nhiều nhất của Tuổi Trẻ Online trong nhiều tuần liền. Có bạn đọc còn gọi điện thoại lên Tuổi Trẻ để cảm ơn tôi đã giúp cho anh ấy biết được sự thật về Vietkey Linux. Anh Huỳnh Sơn Phước, phó tổng biên tập Tuổi Trẻ, có lần còn gọi tôi vào phòng riêng để cùng xem các phản hồi của bạn đọc về bài báo – bấy giờ đã trở thành đề tài thảo luận rất sôi nổi ở khắp các diễn đàn trên mạng của người Việt. Điều tôi thích nhất ở bài viết này là người không am hiểu về máy tính đọc nó vẫn có thể hiểu và nhớ được nội dung chính mà tôi muốn trình bày. Đến tận tháng 12/2004, nghĩa là 15 tháng sau khi bài báo được đăng, có một bạn đọc đã viết về nó như thế này:

Vào khoảng giữa tháng 9 năm 2003, nếu tôi nhớ không lầm có một bài viết trên 1 tờ báo TPHCM về một hiện tượng đạo phần mềm khác (hết đạo thi, đạo văn, đạo nhạc, nay đạo mềm). Bài viết bằng giọng thâm trầm, chững chạc, vừa chuyên môn nhưng vẫn sáng nghĩa, nên tôi đã nhớ nội dung chủ đạo của bài viết khá kỹ.

Đó là phần mềm Vietkey Linux. Cho ngắn gọn, Linux là một hệ điều hành (như Windows của Microsoft, nghĩa là nó là một bệ phóng, một cái nền cơ sở trên đó tim gan phèo phổi máu me chạy được). Linux khác em Windows của Bill Gate ở chỗ nó là tình cho không biếu không. Điều này rất quan trọng vì nếu Linux mạnh như Windows, mà lại cho không thì anh Bill rất có nguy cơ bị thất thu, rất dễ dẫn đến khả năng anh gửi giấy (bill) tính tiền tới đòi nợ mà không ai trả nên phải đóng cửa (gate).

Sau đó “đồng chí” Đặng Minh Tuấn của Vietkey gửi thư phản hồi kí tên là Thiếu tá QĐNDVN, dọa kiện Tuổi Trẻ nếu như không đính chính lại nội dung bài viết. Tôi viết một giải trình dài gần 4 trang về nội dung bài báo và sau khi đọc nó thì anh Huỳnh Sơn Phước nhìn tôi và nói: “Em an tâm, một năm Tuổi Trẻ ra tòa đến 4, 5 lần. Em cứ tiếp tục theo đuổi đến cùng đề tài này cho anh”. Thế là tôi viết tiếp một series về Vietkey Linux, quá đã haha! Sau loạt bài đó thì “đồng chí” Đặng Minh Tuấn im luôn, không thấy phản hồi hay kiện tụng gì nữa.

Quãng thời gian làm ở Tuổi Trẻ cũng là lúc mà tôi “quậy phá” nhiều nhất. Một scriptkiddy đúng nghĩa. Nghĩ lại mà buồn cười, với mớ kiến thức lỏng bỏng của một thằng sinh viên năm II ham chơi hơn ham học, vậy mà chỉ cần làm theo hướng dẫn của các tài liệu có đầy trên mạng, tôi đã có thể “ra vào như đi chợ” hầu hết, nếu không muốn nói là tất cả, các hệ thống server ở VN. Những ai quen biết tôi chắc hẳn đều biết là tôi không quá lời. Lúc bấy giờ trên máy tính của tôi có một thư mục tên là hacking, trong đó có nhiều thư mục con với các tên kiểu như VASC, FPT, VDC, GOV, VIETCOMBANK, TECHCOMBANK...Hầu hết các major security breach xảy ra ở VN trong quãng thời gian từ 2002-2004 đều có sự tham gia của tôi một cách gián tiếp hay trực tiếp. Thế là từ giới underground cho đến báo chí, công an hay giới IT, tất cả mọi người đều cho tôi, với biệt danh mRrO, là một đại cao thủ hacking, một chuyên gia bảo mật giàu kinh nghiệm. Họ phỏng vấn, hỏi ý kiến, mời tôi trình bày tham luận tại các hội thảo bảo mật. Haha, thiệt là xấu hổ. Nếu thaidn@2006 mà gặp thaidn@2002-2004 thì chắc nó sẽ cười thằng thaidn@2002-2004 cho thúi mũi. Nói vậy chứ, sự thật sẽ chẳng thể có thaidn@2006 nếu không có thằng thaidn@2002-2004. Tôi sẽ không quen anh Giáp, từ đó được ảnh giới thiệu cho anh Nhã, nếu như không sát cánh cùng lão $$$ trong các “cuộc chiến” từ .vn đến .com dưới “màu áo” HVA. Cái thời “oanh liệt” đó giúp tôi tạo dựng được rất nhiều mối quan hệ với các anh công an, dân IT và các phóng viên, một điều cực kì cần thiết khi làm business. Thật tế thì công việc thứ hai của tôi cũng đến từ những mối quan hệ này. Tôi còn tự rèn cho mình thói quen tự học, tự tìm tòi, nghiên cứu. Sự thật là ngoài trường đại học ra, cho đến bây giờ tôi không đi học về IT ở bất kì nơi nào khác. Tất cả kiến thức mà tôi sở hữu đều do tự học mà có. Điều duy nhất tôi tiếc nuối là lúc đó tôi không đầu tư cho mình một advanced skillset kiểu như C/C++ programming, reverse engineering, exploit development hay malware analysis mà chỉ tập trung low-hanging fruit kiểu như SQL Injection mà thôi.

Tháng 12/2003, tôi xin nghỉ ở Tuổi Trẻ để chuyển sang làm system administrator cho FPT Telecom, một trong các nạn nhân trước đây của tôi. Đây là việc làm chính thức về IT của tôi, nhưng thật sự tôi không học hỏi được gì nhiều từ nó. Công việc của tôi là quản lí khoảng 10 máy chủ hosting, trong đó có 1 máy chủ Linux, còn lại là máy chủ Windows. Thật sự tôi rất lúng túng, không biết nên bắt đầu từ đâu. Tôi chợt nhận ra là mình quá non. Kiến thức về networking, về TCP/IP hay về system administration của tôi hầu như là con số 0. Lúc bấy giờ tôi như hiểu ra ý nghĩa trong câu nói của anh conmale: xây dựng một ngôi nhà an khang, đẹp đẽ bao giờ cũng khó hơn rất nhiều với việc đục lổ chui vào căn nhà đó. Những “thành tích” mà tôi đạt được từ trước tới giờ chỉ toàn là đục lổ chui vào nhà người khác, không hơn không kém. Thế là tôi bắt đầu bước những bước đầu tiên trên con đường học để biết cách “xây nhà”.

Tháng 3/2004, tôi nghỉ ở FPT, chuyển qua làm trợ lý IT cho bác Hồ Huy ở MaiLinh Taxi. MaiLinh Taxi là một doanh nghiệp tương đối lớn, tuy nhiên, như nhiều doanh nghiệp khác ở VN, đối với MaiLinh thì IT vẫn chỉ là một thứ đồ trang sức, khoác lên mình cho bằng chị bằng em. Đôi khi họ cũng có ý muốn áp dụng IT vào sản xuất, kinh doanh nhưng lại không chịu đầu tư. Chẳng có gì hấp dẫn để kể khi làm ở MaiLinh. Điều duy nhất còn đọng lại trong kí ức của tôi là lương cao nhưng suốt ngày ngồi không, không có gì để làm. Tôi cần một việc làm chứ không (chưa) cần tiền!

Khoảng đầu tháng 9/2004, anh Giáp giới thiệu tôi với anh Nhã, khi đó đang cần tìm người làm bảo mật cho ngân hàng. Những ấn tượng không tốt về việc áp dụng IT trong doanh nghiệp VN khi còn làm ở MaiLinh đã khiến tôi khá e dè trước lời đề nghị của anh Nhã. Tôi dự tính sẽ quay trở lại Tuổi Trẻ viết báo và dành nhiều thời gian hơn cho việc học ở trường. Rồi anh Nhã “ra đòn” quyết định: mời tôi đến Trung tâm Điện Toán, nơi tôi đang làm việc bây giờ. “IT chính là xương sống của ngân hàng, ban TGD đã quyết định lấy công nghệ để cạnh tranh và chiến thắng các ngân hàng khác. Em về đây làm thì sẽ được tạo điều kiện tối đa để phát huy hết khả năng của mình. Em sẽ được làm việc trực tiếp, quản lí hết tất cả những gì em thấy ở đây”, anh Nhã vừa nói vừa chỉ cho tôi xem hệ thống máy chủ, thiết bị và sơ đồ mạng của ngân hàng. Quá đã! Lần đầu tiên trong đời tôi mới thấy cái Cisco PIX Firewall hình dáng nó ra sao :p. Vài ngày sau, tôi gọi điện cho anh Nhã, nhận lời offer của ảnh. Nhiệm vụ còn lại của anh Nhã là thuyết phục ban TGD chấp nhận tôi, một sinh viên chưa tốt nghiệp, chẳng có bằng cấp gì hết, lại chỉ làm part-time, giữ “kho vàng” cho họ. Tháng 11/2004, tôi chính thức làm việc ở ngân hàng. Trước khi kể về công việc này, tôi nghĩ sẽ là một thiếu sót lớn nếu không nhắc đến cuộc thi Trí Tuệ Việt Nam (TTVN) năm 2004 và sự kiện iCMS cuối năm đó.

Tôi biết đến cuộc thi TTVN ngay từ lần tổ chức đầu tiên năm 2000, cũng là năm tôi có được chiếc máy tính đầu tiên cho riêng mình. Đêm trao giải năm đó tôi thật sự choáng ngợp trước những gì diễn ra trên tivi. Trời ơi quá hào nhoáng, quá vinh dự, nói chung là quá đã! Chắc hẳn rất nhiều bạn trẻ đã có chung ước mơ với tôi: tham dự và giành chiến thắng cuộc thi này. Tại sao không? Thế là ngay từ lúc đó, tôi đã quyết định sẽ học và làm việc trong ngành IT. Bill Gates trở thành thần tượng của tôi (hehe he's not anymore!). Tôi mơ một ngày nào đó mình sẽ làm ra một phần mềm vĩ đại nào đó, chẳng cần biết nó là phần mềm gì, rồi đem dự thi TTVN, đoạt giải nhất và trở thành tỉ phú nhờ việc bán phần mềm đó haha. Có vẻ như mọi thứ đang dần trở thành sự thật khi năm 2002, tôi thi đậu vào khoa CNTT trường ĐHBK Tp.HCM, rồi bắt đầu đi làm như đã kể ở trên. Điều duy nhất mà tôi chưa làm là tham gia và chiến thắng cuộc thi TTVN. Mỗi năm trôi qua, hễ đến ngày 01/01 là tôi lại tự nhủ lòng là năm sau mình nhất định sẽ tham gia cuộc thi này. Năm này qua năm khác, đến tận cuối tháng 10/2004 tôi vẫn chưa làm ra được một phần mềm nào độc đáo khả dĩ có thể đem đi dự thi cả. Ngay thời điểm tôi nghĩ rằng mình sẽ lại bỏ lỡ cuộc thi năm đó thì ý tưởng chợt đến.

marmiro, biệt danh founder của SMSec, lần đầu tiên nghĩ ra ý tưởng về SMSec vào ngày 20/10/2004 khi đang xem trận đấu cúp C1 giữa Barcelona và AC Milan. Lúc bấy giờ bản thân marmiro rất tự hào vì nghĩ rằng mình là người đầu tiên trên thế giới nghĩ ra giải pháp định danh người dùng thông qua SMS. Tuy nhiên, sáng hôm sau khi thử tìm trên Internet với từ khóa “two-factor authentication with SMS”, marmiro mới biết rằng thật sự đã có ít nhất 3 sản phẩm thương mại thực hiện ý tưởng này.

Đó là một đoạn trích trong tài liệu giới thiệu giải pháp SMSec mà tôi đem dự thi TTVN 2004. Tôi nghĩ ra ý tưởng này vào ngày 20/10, trong khi đó hạn chót nộp bài dự thi là ngày 05/11, nghĩa là tôi chỉ có 15 ngày để hoàn thành sản phẩm. Tôi lao vào làm việc như điên. Trong nửa tháng đó, tôi lộn ngược Internet để tìm dữ liệu cho gần 100 trang tài liệu giới thiệu SMSec (và SMSoogle). Cùng với Huy, tôi tìm mua thiết bị, thiết kế kiến trúc, lập trình và kiểm tra hơn 10.000 dòng lệnh cho SMSec. Thật hạnh phúc khi được làm những việc mình thích. Khi nộp bài vào ngày cuối cùng, tôi vẫn chưa tin là mình đã làm được. I did it! Tôi nghiệm ra rằng mỗi con người đều có sức mạnh tiềm tàng mà nếu như được kích thích đúng chỗ thì họ có thể hoàn thành bất cứ việc gì! Đừng bao giờ ngừng ước mơ, đừng bao giờ tuyệt vọng! Chính ước mơ và hi vọng sẽ cho ta sức mạnh để vượt qua hết tất cả những khó khăn thấy được và không thấy được, biến không thể thành có thể!

Slogan của cuộc thi TTVN là “Chỉ cần một ý tưởng”, do đó mặc dù SMSec chỉ là bản demo nhưng tôi vẫn hi vọng BGK sẽ đánh giá cao ý tưởng cốt lõi mà tôi muốn trình bày: xác thực hai lớp bằng SMS. Tôi không hi vọng mình sẽ được giải nhất, được vào vòng chung kết là mãn nguyện lắm rồi. Hi vọng đó càng được củng cố khi một ngày giữa tháng 11/2004, BGK gọi tôi lên công ti FSoft để trình bày cho họ nghe về sản phẩm của tôi. Chưa bao giờ tôi có nhiều hi vọng như vậy. Tôi vào website Tri tue Viet Nam hàng chục lần mỗi ngày, tôi tham gia tích cực trên diễn đàn, nơi có một topic nhan đề “Chạy giải TTVN có khó không?” của starcraft mà tôi cũng có tham gia tranh luận thời gian đầu. Càng đến gần ngày công bố những sản phẩm vào vòng chung kết, tôi càng hồi hộp. Chắc anh Việt là người biết rõ nhất điều này bởi lẽ tôi gọi điện hàng ngày cho ảnh để hỏi thăm tin tức. Rồi một buổi tối anh Việt báo cho tôi biết SMSec đã bị loại. Tôi không thể nhớ là mình đã thất vọng đến cỡ nào, chỉ nhớ là tôi chưa bao giờ buồn như vậy, may mà còn có em an ủi và chia sẻ. Tối hôm đó tôi đi ngủ sớm, không ngờ rằng lúc đó xảy ra một sự kiện động trời: website cPanel� bị defaced với nội dung là bài viết “Chạy giải TTVN có khó không?”. Sáng thức dậy, tin nhắn tràn ngập điện thoại của tôi. Anh Việt báo cho tôi biết là BTC đang nghi ngờ tôi là thủ phạm. WTF? Chuyện khỉ gì đang xảy ra vậy trời? Những gì diễn ra tiếp theo đã trở thành một phần lịch sử không thể nào quên được của giới IT VN (tôi không nhớ chính xác ngày tháng, nên chỉ kể theo thứ tự thời gian các sự kiện xảy ra kèm theo các suy luận chủ quan của mình).

Bài viết của starcraft đưa ra một số chứng cứ cho thấy giải nhất mà iCMS, phần mềm đang được sử dụng tại cPanel�VTV | Đài truyền hình Việt Nam, đoạt được năm 2003 là do Vương Vũ Thắng, giám đốc Vinacomm, công ti chủ quản iCMS, chạy chọt mà có. Nhóm hacker vì bất bình với chuyện này mà quyết định deface website cPanel�www.vinacomm.com.vn để “dằn mặt” BTC, yêu cầu BTC phải điều tra, xử lí những kiến nghị của starcraft. Nhóm hacker này cũng tuyên bố là đã tấn công vào cPanel� bằng cách khai thác lỗi bảo mật của iCMS. Mã nguồn của iCMS sau đó được phát tán rộng rãi trên Internet và một nhóm lập trình viên đứng đầu là anh Dương Vi Khoa ở ddth.com đang tiến hành phân tích mã nguồn này và râm ran đâu đó lời đồn đại rằng iCMS giống đến 90% mã nguồn của một phần mềm mã nguồn mở. Sở dĩ BTC nghi ngờ tôi là vì họ cho rằng tôi cay cú việc không được vào chung kết, kiểu “ăn không được, phá cho hôi”. Họ lập luận rằng trong số các sản phẩm thuộc diện vào vòng chung kết mà bị loại ra vào giờ chót, có sản phẩm của tôi, của anh kh0aimi nên họ cho rằng chắc chắn HVA đứng đằng sau vụ tấn công này. Trước đó tôi cũng có tham gia tranh luận trong topic “Chạy giải TTVN có khó không?” trên diễn đàn với lời lẽ khá gay gắt về việc chơi xấu của iCMS. E hèm, tối hôm đó con buồn quá nên lăn ra ngủ khò khò các bố ơi! Để thanh minh cho mình, tôi quyết định tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.

Việc đầu tiên cần phải làm là xác định xem đám hacker đã tấn công cái website cPanel� bằng cách nào. Không khó để đưa ra kết luận: server của cPanel� không hề bị xâm nhập, bọn hacker chỉ tấn công thay đổi DNS để trỏ hostname cPanel� đến một IP khác mà thôi. Có ba luận cứ để chứng minh điều này:

* Tại VN, hình ảnh vụ tấn công chỉ được nhìn thấy khi đi qua một proxy. Nếu tấn công trực tiếp vào server thì sẽ có hiệu quả tức thời, không cần phải đi qua proxy mới thấy.

* Nếu bọn hacker thật sự tấn công bằng cách khai thác lỗi của iCMS thì ngay sau khi cPanel� sẽ bị tấn công tiếp ngay sau khi hoạt động trở lại. Website chính thức của cuộc thi là Tri tue Viet Nam cũng sử dụng iCMS, nếu iCMS có lỗi thì bọn hacker đã chọn tấn công Tri tue Viet Nam hơn là cPanel�

* cPanel� sử dụng dịch vụ DNS của EveryDNS và theo tôi được biết thì EveryDNS có rất nhiều lổ hổng bảo mật. Tôi suy đoán là domain cPanel� từ lâu đã nằm trong quyền kiếm soát của một vài người và chỉ hôm nay họ mới thực hiện vụ tấn công này.

Thế nhưng mã nguồn iCMS đã bị đánh cắp, bằng chứng là nó đã được phát tán trên Internet. Nếu server của cPanel� không bị xâm nhập thì làm thế nào bọn hacker chôm được mã nguồn iCMS? Để trả lời câu hỏi đó, tôi cần phải tìm hiểu ai đứng ngoài sau vụ tấn công. Hóa ra việc này không khó như tôi nghĩ, bởi mọi ngã đường để dẫn về đám HuyRemy + MicrosoftVN + (một số nhân vật khác). “Ông bự” đứng ngoài sau vụ này chắc chắn là VASC (bự hơn một chút nữa thì phải kể đến chủ quản của VASC là VNPT). Sự kiện Chợ Điện Tử mới xảy ra vừa rồi càng khẳng định suy luận của tôi là đúng. Này nhé, mọi người hãy xem tôi suy luận xem có hợp lý không nhen.

Những ai làm việc trong ngành CNTT ở VN chắc hẳn đều biết mối thâm thù theo kiểu “con gà tức nhau tiếng gáy” giữa VASC và FPT. Nguyễn Anh Tuấn cứ tựa như Thủy Tinh mỗi năm lại kéo quân khiêu chiến trên hàng loạt mặt trận khác nhau với tên Sơn Tinh - Trương Gia Bình vì hắn đã nhanh tay giành lấy “nàng Mỵ Nương màu mỡ” của mình là thị trường ICT ở VN.

Đầu tiên phải kế đến mặt trận báo chí tuyên truyền với sự góp mặt của hai chiến sĩ VietnamNet và VnExpress. Đứng trước tình hình VnExpress độc chiếm thị trường tin tức trực tuyến, VASC quyết định đầu tư tối đa để biến VietnamNet thành một đối trọng “ngang tài ngang sức”. Cả hai cơ quan ngôn luận của hai đại gia này thi nhau lăng xê bản thân nhưng cũng không quên nhiệm vụ không kém phần quan trọng là nhục mạ và hạ thấp uy tín đối thủ, việc làm mà VietnamNet có phần thông thạo và chuyên tâm hơn. “ADSL của FPT, treo đầu dê...!?”, “Đại học FPT và Bộ GD-ĐT: Tiến 0 bước!”, “FPT có được tiếp tục kinh doanh ADSL?”, “Liệu VinaGame sẽ kiện FPT?”, “FPT Telecom: Kiện chúng tôi đâu có dễ!”...là một vài bài viết có liên quan đến FPT được đăng tải trên VietnamNet. VnExpress “hiền lành” hơn trên mặt trận này không phải vì họ chơi đẹp mà đơn giản vì trong sơ đồ tổ chức của FPT, Trương Gia Bình không tực tiếp tác động đến VnExpress như cách mà Nguyễn Anh Tuấn đã làm với VietnamNet. “Ôi trời, hơi sức đâu mà quan tâm đến mấy tờ lá cải này”, một anh bạn đồng nghiệp ở Tuổi Trẻ từng nói với tôi như thế. Lá cải hay không thì hãy để độc giả của nó đánh giá nhưng chắc chắn chúng được sinh ra chẳng phải để đưa tin khách quan phục vụ cho cộng đồng mà chỉ đưa tin theo chiều hướng có lợi cho những người chủ của mình.

Thị trường game online là mặt trận thứ hai mà FPT và VASC đang “cày bừa” dữ dội. Việc FPT bỏ ra vài triệu USD để độc quyền kinh doanh game MUOnline tại VN chính là đòn chí mạng giáng vào dự án “MUOnline – Thế giới diệu kì” mà VASC đã dày công đầu tư thử nghiệm hơn 1 năm trời tại địa chỉ http://mu.vietnamnet.vn. VASC liền đáp trả bằng cách tung ra RYL còn FPT cũng nhanh chân tung thêm PTV. Như hai con thú ngu ngốc say đòn, cả hai nhào vào cắn xé lẫn nhau, vô tình những công ti khác như VinaGame được dịp “tọa sơn quan hổ đấu” để rồi nhanh chóng chiếm lấy thị phần với VLTK.

Chuyện gì xảy ra trước đó khiến cho FPT sẵn sàng bỏ ra 2,9 triệu USD để trả đũa VASC? Câu trả lời chính là bàn tay của VASC trong sự kiện iCMS. Trước năm 2004, Trí Tuệ Việt Nam được xem là “con gà đẻ trứng vàng” của FPT. Ấy, đừng vội nghĩ “trứng vàng” ở đây là các nhân tài đã được phát hiện từ cuộc thi này, các bác FPT không tốt đến thế đâu. Mang danh là cuộc thi tìm kiếm nhân tài nhưng bản chất của Trí Tuệ Việt Nam là nơi để FPT và đồng bọn, thông qua uy tín và tầm ảnh hưởng của cuộc thi, lăng xê những người “biết điều” hay là “con cháu các cụ cả” bất kể những người này có thực tài hay không. Sau khi được lăng xê, các phần mềm mà những “ngôi sao” này làm ra hay chôm về sẽ được nâng giá lên cho đúng tầm “Trí Tuệ Việt Nam” rồi đem bán với giá “cắt tiết”. Bạn và tôi, những người đã đầu tư chất xám và tuổi trẻ của mình cho cuộc thi này, chỉ đơn giản là những con tốt trên một bàn cơ mà người ta đã bày ra từ trước khi chúng ta có mặt. Dẫu có giết được nhiều quân địch, tốt cũng sẽ chẳng bao giờ được “vinh qui bái tổ” bởi lẽ từ ngàn xưa, chỉ có “trạng” mới được vinh danh mà thôi. Danh tiếng chỉ là phù du, điều chúng ta thật sự cần là một sự công bằng nhưng rất tiếc hai từ này chưa có trong qui chế của cuộc thi Trí Tuệ Việt Nam. Ơn trời, nhờ có “đại ca” Nguyễn Anh Tuấn mà sự thật về Trí Tuệ Việt Nam đã được phơi bày.

Chắc hẳn các bạn còn nhớ, khi Chợ Điện Tử bị tấn công, Nguyễn Hòa Bình, giám đốc PeaceSoft, đã bị chỉ đích danh là starcraft, người đã khơi mào sự kiện iCMS. Tôi chắc chắn rằng người tấn công Peacesoft, cũng là kẻ đã tấn công cPanel� ngày nào, chính là Nguyễn Quang Huy a.k.a HuyRemy. Có 3 luận cứ để chứng minh điều này:

* Như đã phân tích ở bài trước, cPanel� bị tấn công vào hệ thống tên miền. HuyRemy, người được mệnh danh là “chuyên gia domain học”, thời điểm năm 2004 đang làm thuê cho Nguyễn Hòa Bình, chắc chắn đã được Nguyễn Hòa Bình nhờ thực hiện phi vụ đó, bởi lẽ trong tay Nguyễn Hòa Bình, ngoài HuyRemy ra, người biết rõ các lổ hổng của EveryDNS, không ai thích hợp hơn.

* Trong vụ tấn công vào Chợ Điện Tử, kẻ tấn công cho thấy mình là người hiểu rất rõ và rất căm ghét Nguyễn Hòa Bình. HuyRemy đã từng thú nhận mình hoàn toàn có khả năng tấn công vào Chợ Điện Tử (điều này cũng không có gì lạ, bởi lẽ HuyRemy tham gia phát triển Chợ Điện Tử từ những ngày đầu). HuyRemy cũng đã từng bị Nguyễn Hòa Bình, chơi chiêu “qua cầu rút ván”, rồi còn vu cáo HuyRemy trộm đồ ở Peacesoft.

* Chỉ có HuyRemy, người được Nguyễn Hòa Bình thuê thực hiện vụ tấn công năm xưa, mới biết rõ Nguyễn Hòa Bình chính là starcraft.

Như vậy đã rõ, Nguyễn Hòa Bình chính là nhân vật khơi mào vụ iCMS, còn HuyRemy là người thực hiện vụ tấn công cPanel� để gây dư luận. Nhưng như thế là chưa đủ, Không thể buộc tội Vương Vũ Thắng và đồng bọn chỉ bằng một bài viết của starcraft! Vả lại, “chạy giải” là một cái tội khó tìm được bằng chứng, ban tổ chức sẽ sẵn sàng bao che cho Vương Vũ Thắng để bảo vệ uy tín của mình. Nguyễn Hòa Bình biết rõ điều này nên đã kêu thêm chi viện và chắc hẳn đến thời điểm này các bạn đều đã rõ quân chi viện là ai: VASC do Nguyễn Anh Tuấn dẫn đầu. Nguyễn Hòa Bình đã tìm đúng người. Hạ gục Vương Vũ Thắng là một mũi tên trúng nhiều đích mà Nguyễn Anh Tuấn đã muốn bắn từ lâu:

* Giảm uy tín cuộc thi Trí Tuệ Việt Nam, nghĩa là giảm uy tín của FPT, đối thủ không đội trời chung của VASC. Đưa Nhân tài đất Việt, cuộc thi cho công ti mẹ của VASC là VNPT tổ chức thay thế vào vị trí của Trí Tuệ Việt Nam để từ đó dễ bề thao túng thị trường “nhân tài”.

* VASC, viết tắt của Vietnam Advanced Software Company, là một công ti làm phần mềm, do đó nếu Vinacomm của Vương Vũ Thắng mất uy tín và thương hiệu thì VASC sẽ có cơ hội nhảy vào “cắn” miếng bánh béo bở mà họ Vương để lại.

Rõ ràng cho đến thời điểm hiện tại, Nguyễn Anh Tuấn đã đạt được mục tiêu của mình. Vậy VASC đã chi viện cho Nguyễn Hòa Bình bằng cách nào? Tôi sẽ không nói cho các bạn nghe mà để cho các bạn tự suy luận với một vài gợi ý như sau:

* Cách duy nhất để hạ gục Vương Vũ Thắng là phải đạt được sự đồng lòng từ phía cộng đồng, sử dụng cộng đồng như là một công cụ để gây ra một sức ép kinh khủng buộc ban tổ chức phải xử lí rốt ráo vụ iCMS.

* Để tạo sự đồng lòng từ cộng đồng, phải chứng minh được iCMS là đồ ăn cắp.

* Muốn chứng minh iCMS là đồ ăn cắp, phải có được mã nguồn của nó.

* VTV | Đài truyền hình Việt Nam, một website sử dụng iCMS, được đặt tại VASC từ năm 2004 cho đến nay.

Sao rồi, bạn đã nghiệm ra chưa?

Chắc hẳn những ai quen biết tôi đều biết rằng Linux là hệ điều hành duy nhất mà tôi sử dụng để học và làm trong suốt hai năm qua. Và hôm nay tôi muốn kể cho bạn nghe về cuộc phiêu lưu của tôi với chú chim cánh cụt.

Lần đầu tiên tôi thấy chữ Linux là vào khoảng năm 2001-2002, trên một cái đĩa phần mềm của Lê Hoàng. Tôi nhớ loáng thoáng hình như bài viết giới thiệu Linux như là một "món ăn chơi" mới cho những ai đam mê ngành khoa học máy tính. Lúc bấy giờ tôi mới làm quen với máy tính, việc cài đặt Windows đối với tôi đã rất khó nên lẽ dĩ nhiên Linux sớm trôi vào quên lãng. Bẵng đi chừng vài tháng, tôi không nhớ chính xác là khi nào, chỉ nhớ lúc đó tôi vẫn còn học phổ thông, trên báo đài đồng loạt xuất hiện các bài viết về những chàng trai trong dự án Linux VN (những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ?). Lúc này kiến thức về máy tính của tôi đã khá hơn một tí, tôi đã biết Linux là một hệ điều hành, và giờ đây người ta đang cố gắng xây dựng một hệ điều hành Việt Nam dựa trên nó. "Chúng tôi phải mở tung hàng ngàn gói phần mềm để chỉnh sửa và Việt hóa", tôi nhớ mãi câu nói rất ấn tượng này của một thành viên trong nhóm Linux VN, nghe rất cao siêu và vĩ đại. Huy, thằng bạn mập chí cốt của tôi, ngay lập tức chạy ra Thúy Vy mua cái đĩa Linux VN về. "Tao chẳng biết cài, nó cứ hỏi mount point gì gì đó", tôi nhớ nó nói như vậy. Linux lại trôi về một nơi xa lắm...

Rồi cơ may giúp tôi quen được dphuong, một người bạn lớn. Tuy bây giờ vì vài chuyện tế nhị nên tôi và dphuong không còn giữ liên lạc nhưng đối với tôi thì dphuong chính là người đã dẫn lối đưa đường, truyền cảm hứng cho tôi đến với Linux, bảo mật và khoa học máy tính. dphuong lúc đó đã là một "đại cao thủ" với quá trời chứng chỉ thứ dữ trong tay mà nội việc thuộc tên chúng thôi cũng đã khó. dphuong rất giỏi về bảo mật và tôi đã học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm vô giá trong những lần trò chuyện với người bạn này. Sự thật là cho đến tận bây giờ, mỗi lần trò chuyện với dphuong là mỗi lần tôi học được rất nhiều điều mới. Một trong những "tuyệt chiêu" mà dphuong truyền cho tôi chính là Linux. Thực tế dphuong chưa bao giờ dạy cho tôi về Linux một phút nào mà chủ yếu dphuong chỉ nói cho tôi biết, Linux chính là môi trường để học tập và nghiên cứu bảo mật máy tính tốt nhất. Đây là những chỉ dẫn vô giá, là kim chỉ nam giúp tôi xác định được con đường đi tới của mình.

Thế là tôi bắt đầu tìm hiểu Linux. Vấn đề đầu tiên là chọn distro nào để sử dụng đây? dphuong nói nên sử dụng Slackware bởi "xài slackware mới biết hệ điều hành nói chung và Linux nói riêng hoạt động ra sao". Lúc đó ở Sài Gòn làm gì có Slackware nhưng cũng còn may mắn là ở Thúy Vy có đĩa Red Hat 8.1. Đem về cài, trầy trật mất lần rốt cuộc cũng xong, tôi hăm hở lao vào Linux với hi vọng một ngày không xa nào đó tôi sẽ bắt kịp dphuong. Hi vọng càng cao thì thất vọng càng lớn. Tôi chẳng biết làm gì với Linux. Boot nó lên xong rồi ngồi ngó, họa may thì quay sang xài Mozilla để duyệt web hoặc dùng Yahoo! Messenger for Linux để chat. Chấm hết. Tôi bỏ hẳn Linux sau hơn 2 tuần chiến đấu. Từ cuối năm 2002 cho đến trước cuối năm 2004, tôi đã hơn chục lần cố gắng xài Linux rồi lại bỏ dỡ nửa chừng với vô vàn lý do, mà lý do lớn nhất là "xài Windows tiện hơn". Nhưng cuối cùng thần may mắn cũng mỉm cười, tôi nảy ra ý tưởng về SMSec và chính nó đã giúp tôi gắn chặt với chú chim cánh cụt (cũng như phần mềm mã nguồn mở) đến tận bây giờ.

SMSec là giải pháp xác thực two factor authentication thông qua dịch vụ tin nhắn SMS với something you know là mã PIN và something you have là số điện thoại di động của bạn. Ngay khi có ý tưởng về sản phẩm này, tôi đã lao vào nghiên cứu tìm cách làm sao gửi tin nhắn từ máy tính đến điện thoại di động. Giải pháp khả thi nhất là sử dụng GSM modem, gắn vào máy tính, rồi từ đó lập trình điều khiển nó bằng tập lệnh AT&T để gửi và nhận tin nhắn. May mắn là đã có rất nhiều phần mềm có thể giao tiếp với GSM modem và một trong số đó là SMS Server Tools, phần mềm do một kĩ sư người Đức của hãng Vodafone viết. SMS Server Tools cung cấp đúng y chang những gì tôi muốn, chỉ có một trở ngại duy nhất là nó chỉ chạy được trên Linux. Cuối cùng cũng đã tìm được một lý do khiến tôi bắt buộc phải sử dụng Linux! Thế là tôi chính thức csử dụng Linux trên desktop vào một ngày cuối tháng 10 năm 2004. Sau đó không lâu, tôi quyết định "rm -rf /mnt/windows" luôn, bởi tôi nghiệm ra rằng muốn học Linux mà vẫn còn vương vấn chú Bill thì sẽ không bao giờ chuyên tâm được.

Mặc dù đã có chút kiến thức về Linux trước đó nhưng thú thật là tôi đã gặp phải rất nhiều khó khăn trong những ngày đầu, đơn giản vì philosophy của Linux khác rất xa Windows. Chú Bill thường có khuynh hướng che dấu tất cả, còn anh Linus thì lại khuyến khích người dùng mở tung ra để tìm hiểu. Điều này thể hiện ở ngay chuyện đơn giản nhất là cài đặt phần mềm. Trên Windows, rất nhiều lần bạn chỉ cần download một file .exe về, chạy nó, click liên tục nút "Next" là coi như cài đặt xong. Bạn sẽ không thể biết được phần mềm đó tạo ra những file mới nào, nằm ở đâu, chức năng của chúng là gì. Còn muốn cài phần mềm trên Linux thì bạn phải thực hiện ít nhất là 4 thao tác: 1) download mã nguồn của phần mềm; 2) đọc README và INSTALL; 3) biên dịch; 4) cài đặt. Bạn biết rõ và có thể chủ động hoàn toàn trong việc phân bổ các file chương trình sau khi cài đặt vào những vị trí khác nhau trên hệ thống của mình. Registry của Windows là một ví dụ điển hình khác. 99% người sử dụng Windows chẳng biết Registry nó lưu gì trong đó và có chức năng gì bởi lẽ chú Bill không khuyến khích họ tìm hiểu. Chẳng có cái Registry nào trên Linux cả, cấu hình của các phần mềm tách rời nhau, do lập trình viên tự quyết định và thường có đầy đủ tài liệu để khuyến khích người sử dụng mạnh dạn thay đổi thông tin cấu hình và từ đó học được thêm được nhiều điều mới.

Chính sự khác biệt này đã khiến cho rất nhiều người thường than phiền rằng Linux khó sử dụng hơn Windows hay nói cách khác Linux chỉ phù hợp với những người học IT, không thể áp dụng đại trà cho người dùng bình thường. Bạn hãy thử đi bằng hai tay xem có khó không? Chắc chắn là rất khó bởi vì đơn giản ngay từ khi mới biết đi, bạn đã quen với việc đi bằng chân. Nhưng nếu bạn chịu khó tập luyện, chắc chắn rằng trong một thời gian rất ngắn, bạn đã có thể "trồng chuối" rồi từ từ chập chững những bước đi đầu tiên bằng đôi tay. Tất cả là do thói quen quyết định. Nếu bạn quen với việc gõ lệnh hơn là click chuột, bạn sẽ thấy Linux rất nhanh, gọn và chính xác. Nếu bạn quen sử dụng OpenOffice, bạn sẽ thấy Microsoft Office sao mà lạ lẫm quá. Nếu bạn quen xài Firefox, bạn sẽ thấy Internet Explorer sao mà lạc hậu quá. Nếu bạn quen với việc làm chủ hệ thống của mình, bạn sẽ cảm thấy rất khó chịu khi chú Bill luôn che dấu một bí mật nào đó.

Càng sử dụng Linux, tôi càng thấm thía nhận xét của dphuong khi cho rằng Linux là hệ điều hành tốt nhất để học và làm việc, nhất là khi bạn học IT. Đối với người học và làm về bảo mật như tôi, Linux là sự lựa chọn duy nhất. Muốn học lập trình ư? Có ngay đầy đủ các loại trình biên dịch và tài liệu hướng dẫn cùng với IDE. Muốn tìm hiểu TCP/IP? Còn gì hơn tcpdump với "TCP/IP Illustrated Vol I"? Muốn dựng mail, dns hay web server? Muốn biết trình tự các bước sẽ xảy ra khi nhấn nút Power khởi động máy tính? Muốn xem cách người ta thiết kế một hệ điều hành và cách nó hoạt động trong thực tế? Muốn tạo một hệ điều hành cho riêng bạn? Tất cả những ước muốn của bạn đều sẽ được đáp ứng bởi đơn giản: Linux trao quyền điều khiển chiếc máy tính lại cho bạn.

Với mớ kiến thức lủng củng về Linux, TCP/IP và lập trình web với PHP, tôi bắt đầu làm việc cho ngân hàng như là một chuyên gia bảo mật vào cuối năm 2004. Giá trị duy nhất của tôi lúc đó chính là khả năng tự học và sự thông hiểu về những nguyên tắc cơ bản của bảo mật (tôi đã tự huyễn hoặc mình như thế). Anh Nhã ở ngân hàng, sếp trực tiếp của tôi, đã phải đấu tranh rất nhiều với ban giám đốc để họ đồng ý cho một tên sinh viên chẳng có bằng cấp gì như tôi vào giữ kho tiền của họ. Nếu lúc đó ban giám đốc, vì một lý do nào đó, không nhận tôi vào làm thì có lẽ tôi đã không có cơ hội viết những dòng này. Vì một vài lý do tế nhị nên tôi không thể kể cho bạn nghe một cách chi tiết về công việc của tôi ở ngân hàng. Chỉ biết là sau hai năm làm việc ở đó, tôi đã thay đổi rất nhiều. Tôi nhìn mọi thứ dưới một con mắt khác.

Trước đây, tôi thường không quan tâm đến các vấn đề như scalability hay high-availability bởi vì tôi nghĩ rằng chúng không liên quan đến bảo mật. Còn bây giờ, trước khi bắt tay vào xây dựng bất kì hệ thống nào, tôi luôn chất vấn hai câu hỏi: hệ thống này có scalable hay không và làm thế nào để đảm bảo high-availability cho nó? Thế scalability và high-availability có liên quan thế nào đến bảo mật? Thật vui vì bạn đã hỏi. Xét đến cùng thì một trong những nhiệm vụ của người làm công tác bảo mật là đảm bảo mọi yêu cầu của người dùng đều được đáp ứng một cách nhanh chóng nhất mọi lúc mọi nơi. Hệ thống của bạn có an toàn đến đâu cũng sẽ trở nên vô ích nếu như người dùng không thể sử dụng nó. Do đó, khả năng mở rộng cũng như tính sẵn sàng cao là hai yếu tố sống còn của bất kì hệ thống nào cần được bảo vệ. Tính sẵn sàng cao giúp bạn giải quyết các tình huống bất ngờ còn khả năng mở rộng tốt giúp bạn làm chủ sự bành trướng của toàn bộ hệ thống. Vậy làm thế nào để có scalability và high-availability? Kinh nghiệm của tôi là can thiệp càng sớm càng tốt. Bạn phải hiểu cách hệ thống được thiết kế và chỉnh sửa ngay nếu kiến trúc của nó không an toàn. Bạn phải biết cách người ta xây dựng nó và điều chỉnh ngay nếu như họ không làm đúng theo bản thiết kế. Bạn phải hiểu cách nó vận hành để quản lí nó một cách an toàn. Nghĩa là, muốn làm tốt công tác bảo mật bất kì hệ thống nào, bạn phải tham gia xây dựng nó ngay từ trong trứng nước. Bạn phải thông hiểu tất cả, từ các qui trình phát triển phần mềm cho đến các kĩ thuật phân tích thiết kế hệ thống và dĩ nhiên, cả các kĩ năng quản trị và bảo vệ hệ thống. Bạn phải có kĩ năng của một lập trình viên, có kinh nghiệm của một tay quản trị mạng và sự tinh thông của một tay quản trị hệ thống lành nghề. Ngoài tiếng Anh và tiếng Việt ra, bạn phải giao tiếp tốt bằng TCP/IP hay C chẳng hạn (tôi đang bập bè những thứ này). You must "know everything about a little thing and know a little thing about everything". Mà biết thôi vẫn chưa đủ, bạn phải hiểu được bản chất của công tác bảo mật thì mới có thể làm tốt được công việc của mình. Làm bảo mật không phải là cấu hình firewall hay thiết kế hệ thống IDS mà là thấu hiểu cách hoạt động của dòng thông tin. Thông tin đến từ đâu đến? Nó sẽ được lưu trữ ở đâu? Trong môi trường nào? Ai có quyền sử dụng nó? Nó có giá trị như thế nào? Cần phải bảo vệ nó chống lại ai? Bạn có trả lời được? Nếu câu trả lời là không thì firewall hay IDS cũng chẳng thể bảo vệ được hệ thống của bạn.

Công việc ở ngân hàng còn giúp tôi lì hơn rất nhiều. Trước đây, tôi sợ đủ thứ. Tôi sợ Linux, tôi sợ DNS, tôi sợ XML, tôi sợ SNMP, tôi sợ routing protocol, tôi sợ cryptography...Mỗi khi nghe hay đọc những tài liệu có liên quan đến những lĩnh vực này là tôi lại sợ. Sợ mình không hiểu được nó. Sợ mình không làm được nó. Cảm ơn trời, công việc bắt buộc tôi phải đối đầu trực tiếp với những nỗi sợ của mình và rồi tự nhiên chúng lại trở nên rất thân quen, chẳng có gì đáng sợ nữa. Tôi nhận ra rằng, cách duy nhất để hết sợ là đối mặt với nó. Tôi lao vào học và làm tất cả những lĩnh vực mà tôi đã từng sợ. Lúc này những kiến thức nền tảng về TCP/IP, hệ điều hành và lập trình mới phát huy hết tác dụng của chúng. Tôi không học CCNA, nhưng với sự trợ giúp của TCP/IP Illustrated Vol I, tôi vẫn có thể cấu hình hay quản lí các thiết bị của Cisco như router, switch hay firewall. Tôi chưa từng làm về Oracle, nhưng kinh nghiệm về Linux giúp tôi có thể học rồi dựng một hệ thống Oracle RAC trong một thời gian ngắn. Tôi chưa từng viết Java, nhưng kiến thức lập trình cộng với kinh nghiệm làm web service đã giúp tôi rất nhiều trong việc tham gia vào quá trình thiết kế kiến trúc hệ thống J2EE-based banking trong ngân hàng. Kinh nghiệm bồi thêm kinh nghiệm, tôi trở nên lì đòn và tự tin hơn hẳn. Tôi chẳng còn sợ những điều mới lạ mà ngược lại, tôi háo hức chinh phục chúng bằng kiến thức và kinh nghiệm của mình. Tôi quan niệm rằng, tài năng là do sự khổ luyện mà thành. Trong suốt hai năm, hầu như ngày nào tôi cũng đọc rất nhiều trang tài liệu, duyệt qua rất nhiều tin tức và liên tục tự cập nhật những công nghệ mới. Tôi học và làm không ngừng nghỉ bởi hơn ai hết, tôi biết mình còn rất kém. Tôi đã từng nghĩ rằng, người làm bảo mật thì cũng chẳng cần quan tâm nhiều đến những công tác như malware analysis, exploit development hay computer forensic. Đó là một quan niệm sai lầm mà tôi đang cố gắng khắc phục hàng ngày hàng giờ. Nói không ngoa thì hầu như tất cả sự thú vị và hấp dẫn của nghề bảo mật đều nằm ở những công tác này. Nó đòi hỏi rất nhiều kĩ năng, từ lập trình hệ thống cho đến reverse engineering. Nó yêu cầu sự thấu hiểu về hệ thống từ tầng thấp nhất cho đến tầng trên cùng. Nó bắt buộc bạn phải cẩn thận, tỉ mỉ và làm việc một cách chăm chỉ, siêng năng nhất nếu như muốn vươn lên hàng đầu. Nó rất...nghệ thuật :p.

Hai năm không dài không ngắn, vừa đủ để người ta nhìn lại và tổng kết một chặng đường. Càng đi, tôi càng nhận ra mình chỉ mới bắt đầu mà thôi. Tất cả chỉ là một khúc dạo đầu êm ả. Con đường phía trước còn dài lắm, rất dài và chắc chắn nó sẽ không đem lại cảm giác êm ả cho kẻ lữ hành. Có hề chi, hãy vững tin vào con đường của mình!

Này bạn ơi, hãy đi cùng tôi nhé...

Friday, March 23, 2012

Rack Mount server là gì ?

Rack Mount server là gì ?



Là nhữnng computer server, thường là high performance, được gắn trên các chassis (khung) có các kích thước tiêu chuẩn và có thể kéo ra lắp vào (installation) dể dàng như một hộc tủ. Các Rack-mount server thì thường là nằm ngang trong khi các Blade server thì là dựng đứng dù là cũng kéo ra kéo vô khi cần bảo trì.

Các server có thể xài CPU từ Intel (Xeon, IA64 Itanium), AMD (AMD) và Sun (Sparc). Đôi khi hai cái máy xem có vẽ hoàn toàn khác nhưng thực sự bên trong rất giống nhau, đôi khi chỉ khác các CPU và cái 'North Bridge' nối liền CPU (bộ não) với memory (bộ nhớ).

Các Rack-Mount server đều được sắp hạng dựa trên đơn vị gọi là 1U (1U, 2U, 3U, 4U, 5U, 6U, 7U)

1U là đơn vị nhỏ nhất của một rack-mount server dựa trên (W, H, D)
Width=bề rộng, Height=Bề cao, Depth=Chiều sâu. W và H đều 'standard' tức là đều có tiêu chuẩn giống nhau dù là do hãng nào làm ra. Chiều sâu thì có thể khác nhau.

1U 

19" x 1.75" x 17.7"
19" x 1.75" x 19.7"
19" x 1.75" x 21.5"

2U 

19" x 3.5" x 17.7"
19" x 3.5" x 20.9"
19" x 3.5" x 24"

3U 
17.1" x 5.1" x 25.5"

4U
19" x 7" x 17.8"
19" x 7" x 26.4"

5U
19" x 8.34" x 19.67"
19.1" x 8.75" x 26.4"

6U
19" x 10.5" x 19.5"

7U
17" x 12.2" x 19.8"

Như vậy thì cái 2U server sẽ dầy gấp 2 cái 1U server, cái 4U server sẽ dầy gấp 4 lần cái 1U server, và khả năng (performance) thì cũng có thể tính tương tự như vậy.

Khá năng của 1U server ngày nay "thường" là 2 CPU unit (multi core), 16 DIMM (4 Gig Memory cho mổi DIMM), 4 NIC (Network Interface Card), 4 HD (Hard Drive), 2 Power Supply, 8 Fan (quạt), ... và đại loại vài USB slots, DVD, ... Ngày nay 1 CPU unit có tới 4 core (quad-core) nhưng con số nầy sẽ còn tăng lên. Sun Microsystems còn có một khái niệm mới là trong mổi 'core' còn có tới 16 'thread', mổi 'thread' có thể coi như 1 đơn vị 'processor' nhỏ nhất.

Các rack-mount server đều có nhiều bộ phận có khả năng hot-plug (nghĩa là có thể lấy ra và lắp vào không cần tắt máy) và redundancy (một cái hư vẫn có các cái khác chạy). Nhìn vào thành phần sắp xếp (configuration) ở trên thì sẽ thấy nếu có một cái Power Supply bị hỏng, thì ít ra còn có một cái kia chạy, nếu có vài cái fan (quạt) bị hỏng thì củng còn vài ba cái khác chạy. 1 CPU unit bị hư thì cũng còn cái kia chạy, 1 cái memory DIMM bị hư thì có thể thay mà không cần tắt máy.

Các CPU nầy đều hot-plug, tức là mình có thể thay nó mà không phải tắt máy. Các HD (ổ cứng) củng như vậy, Fan (quạt) cũng vậy.

Đa số các bộ phận đều slot-mount tức là không có dây nhợ gì cả, chỉ việc rút ra hay cắm vào khi muốn thay thế.

Vì vậy các Rack-mount server rất gọn, nhẹ và ít tốn chỗ.

Đây là một vài tấm hình của một loại rack-mount server kích thước 1U. Cái 2U sẽ có độ dày gấp đôi.



Nếu khách hàng muốn có thêm nhiều HD và network thì có thể mua tuỳ chọn các model chassis như sau:

Loại 1U gắn được 2HDD :
Và 1U hỗ trợ 2HDD hotswap :
Đến loại 1U gắn được 4HDD hotswap :
Tương tự 2U cũng có thể có HDD từ 6HDD, 8HDD, 12HDD ..

Các đặc điểm của các server:
RAS (R= reliability=độ tin cậy, A=Availability=độ sẳn sàng, S=Security=độ an toàn) rất cao.
R=Độ tin cậy 3 số 9s hay 4 số 9s (99.9% hay 99.99%) tức là khả năng không bị chết máy (system crash hoặc hang)
A=Availabilty, có thế thay thế các bộ phận hư mà không cần tắt máy (hot plug, redundancy)
S=Security, không bị hack (virus, network attack, ...)

Khi muốn sữa chữa, các rack-mount nầy được kéo ra khởi cái slot (ô) của cái chasis (khung) giống như mình kéo một cái hộc tủ ra vậy, rất đơn giản và dể bảo trì.

Ngày nay một vấn đề lớn luôn được quan tâm đó là lượng điện tiêu thụ của các server nầy. Nếu ai đã từng làm trong các phòng lab (thí nghiệm) nhiều năm thì chắc biết, ngày xưa các phòng lab lạnh cóng vì máy lạnh cực mạnh được mở liên tục để giảm nhiệt (cool down), vào làm phải mặt vài lớp áo, nhưng ngày nay thì hầu như chỉ là một phòng điều hòa (A/C Air Conditioning) bình thường mà thôi.

Các phần mềm (software) chạy trên các server nầy đều có các khả năng report (tường thuật) chính xác các bộ phận bị hỏng, gới email tới system admin báo cáo, có khả năng shutdown (tắt) một bộ phận nào đó nếu bị nóng (overheat).

Sở dỉ điều này xảy ra được là vì các server nầy đều có rất nhiều 'sensor' và 'indicator (LED)'. Các 'sensor' và 'indicator (LED)' nầy luôn đo các độ Voltage, Current, RPM (fan), Power (watts), ... thường trực. Nếu có một sensor bị hỏng thì các phần mềm sẽ biết ngay và sẽ tắt (Off line) bộ phận đó đẻ ngăn chận các hư hỏng có khả năng tai hại hơn. Indicator (LED) tức là các cái đèn có thể đỏ lên, chớp (blink) để báo hiệu một bộ phận bị hư. Các 'sensor' và LED nầy đều có thể theo dõi qua Internet, tức là ngồi nhà gõ X-cà vẫn có thể biết được tình trạnh máy móc ra sao, khỏi cần phải có mặt tại hãng.

Các server nầy đều có thể được tắt mở (power off/on) từ xa qua remote console. Sở dĩ điều nầy làm được là vì các server nầy có các buil-in Service Processor nhưng hoạt động độc lập và luôn canh chừng (monitor) phần máy chủ (Host) của cái rack-mount server.

Cái Service Processor nầy có thể coi như là một cái built-in PC nhỏ nắm trong cái server và một số chạy bằng Embedded Linux (ví dụ như Server của Sun Microsystems) và có IP của riêng nó, do đó khách hàng có thể log vào đó để theo dỏi các sự cố của máy chủ.

Giá cúa các server nầy thay đổi rất nhiều tùy theo 'configuration', có thể từ 1500 đô tới 15000 đô và lên cả vài trăm ngàn cho các 5U và cộng hết cả các IO expansion unit.

Các kỹ sư VN tại Mỹ làm về ngành nầy không ít, cả phần dẽo (firmware), phần mềm (platform software) và phần cứng (hardware) và có nhiều hand-on experience (kinh nghiệm trực tiếp).

Nếu google về rack mount server thì chúng ta sẽ thấy có rất nhiều các công ty làm về các loại nầy. Tôi thật cũng không hiểu các công ty nầy có cạnh tranh nổi với các hãng gộc như IBM, HP, Dell, Sun, ... hay không.
Các bộ phận phần cứng của các rack-mount server nầy được design và test (thử nghiệm) bởi các kỹ sư ở Mỹ nhưng chế tạo và lắp ráp thì lại làm ở các nước khác chủ yếu là TQ và Mexico vì giá nhân công ở đó rất rẽ. Phần dẽo và phần mềm thì hầu hết vẩn làm ở Mỹ.

Một yếu tố vô cùng quan trọng trong kỹ nghệ computer ngày nay đó là industry specification, standard và open source.

Ngày nay lắp ráp một high performance server (server cao cấp) đã đơn giản hơn xưa nhiều vì các bộ phận cả phần cứng (hardware) lẩn phần dẻo (firmware) và phần mềm (software) đều tuân theo các 'specification' (nguyên tắc kỹ thuật), 'industry standard' (tiêu chuẩn kỹ thuật) do các công ty lớn họp lại và soạn ra. Các công ty nầy dù cạnh tranh đến đổ máu nhưng các nhân viên đầu não của họ vẩn ngồi làm việc với nhau để đưa ra các nguyên tắc và tiêu chuẩn ('specification' và 'standard') để có lợi cho nhau, giảm thiếu sự phức tạp và mâu thuẩn, tăng cường độ 'phù hợp' (compatibility) và giúp cho kỹ thuật luôn tiến triển, góp phần vào sự tăng trường của kinh tế, không phải chỉ của Mỹ mà của cả thế giới.

Tại VN hiện nay có NTC là công ty chuyên nghiệp về máy chủ, NTC có được một đội ngũ kỹ thuật đã được đào tạo bài bản về kỹ nghệ server rack này của Intel với nhiều năm kinh nghiệm cung cấp máy chủ cho môi trường 24/7. Và NTC đang là nhà phân phối nhiều nhãn hiệu máy chủ, thiết bị lưu trữ, linh kiện máy chủ hàng đầu thế giới : Supertalent, Supermicro, Qnap, Promise, SilverStone, Zippy .. và máy chủ LifeCom chuyên dụng đã được đăng ký nhãn hiệu.

Tương lai, các dòng máy chủ Rack sẽ ngày càng rẽ, tuy nhiên điều nầy chỉ có được khi các nhà máy sản xuất chip, motherboard và lắp ráp các server được thành lập tại VN trước do nhân công rẽ, bước kế tiếp là tự sáng chế (design), làm ra sản phẩm của riêng mình bằng cách tự lắp ráp, gắn phần mềm và test (thử nghiệm). Không cần phải sản xuất tất cả các bộ phận ở VN. Có nhửng bộ phận có thể mua từ các nước khác và lắp ráp bởi vì như đã nói ở trên, khi các bộ phận nầy tuân theo các industry 'specification' và 'standard' thì tự nhiên chúng có thể gắn vào với nhau và khởi động một các tự nhiên. Một công ty muốn sản phẩm của mình bán chạy thì phải bảo đảm được điều nầy.

Hiện nay bên Telecom thì họ cũng đã giảm bớt Rack Server và chuyển sang dạng mới là ATCA (Advanced Telecom Computing Architecture), dạng chassis mới này có độ cao khoảng 10 - 12U server nhưng có thể power 14 blade. Trên mỗi một blade có từ 1 - 4 CPU loại multicore. Vói chassis loại này vấn đề cấu hình cho failover hay redundance rất thuận tiện. Nói chung với những tính năng mới này, 1 chassis loại này có khả năng tính toán và xử lý thông tin vô cùng khủng khiếp. Lấy ví dụng Blade của Sun có thể xử lý 10Gb/s trên 1 blade. Với 1 chassis sử dụng 12 blade và 2 blade cho monitoring và control. 1 chassis này có thể xử lý 120Gb/s...

Đơn vị "U" là gì ? 

1U = 1,75 inch = 1,75 x 2,54 cm (1 inch = 2,54cm), là đơn vị mà các nhà sản xuất quy ước dùng để đo chiều cao của thiết bị. Khi tài liệu ghi switch/hub/router/server 1U có nghĩa là chúng có chiều cao 1U. Nếu quan sát các thiết bị như switch, hub, router, server... dành cho doanh nghiệp (không phải loại dành cho gia đình, văn phòng nhỏ), bạn sẽ thấy chiều cao của chúng là bội số của U, chẳng hạn 1U, 2U, 4U, 5U...

Theo NhatTienChung

Triển lãm VCW 2011 - Vietnam Consumer Digital World Expo 2011

Khai mạc triển lãm VCW 2011


Trển lãm Quốc Tế Kỷ  Nguyên Công Nghệ Số - ViệtNam Consumer Digital World Expo (WCW) đã chính thức diễn ra tại Trung Tâm Hội Chợ Triển Lãm Sài Gòn (Quận 7,TP HCM) vào sáng 14/7.


Đây là hoạt động thường niên và được xem là một trong những triển lãm lớn và uy tín nhất về CNTT, điện tử, viễn thông và thiết bị số ở Việt Nam. VCW là nơi hội tụ các xu hướng mới nhất về sản phẩm, dịch vụ và công nghệ.



Đại biểu tham quan VCW 2011 sáng 14/7 tại TP HCM. Ảnh: Hà Mai.

Theo ban tổ chức VCW 2011 có sự tham gia của hơn 300 tập đoàn, công ty đa quốc gia trong và ngoài nước với hơn 400 gian hàng giới thiệu nhiều sản phẩm và dịch vụ tiên tiến đến khách tham quan.



Khách tham quan VCW 2011. Ảnh: Hà Mai.

Bên cạnh triển lãm, VCW 2011 còn có nhiều hoạt động khác như Hội thảo Quốc gia về Chính phủ Điện tử lần thứ 9, IT Gala, đấu giá sản phẩm, triển lãm trực tuyến...
Hà Mai-Vnexpress

Một số hình ảnh tại triển lãm VCW lần thứ 16 - ảnh Q.Tuấn - Báo Doanh Nhân Sài Gòn .









Một số hình ảnh ghi nhận trực tiếp - Ảnh NguoiDenTuBinhDuong thực hiện .

Wednesday, March 21, 2012

Laptop dùng năng lượng mặt trời đầu tiên trên thế giới


Việc ưu tiên bảo vệ môi trường hiện nay của các nhà sản xuất đã giúp tạo ra ngày càng nhiều các thiết bị thân thiện với môi trường. Bạn nghĩ sao về một chiếc laptop dùng năng lượng mặt trời ?


Trong mẫu thiết kế của Fujitsu, nhà thiết kế Andrea Ponti đã đưa ra ý tưởng về chiếc laptop "Luce" (có ý nghĩa là "Ánh sáng" trong tiếng Ý). Chiếc máy này có 2 tấm thu năng lượng mặt trời, một ở sau màn hình, một ở bề mặt bàn phím và touchpad (bàn phím và touchpad đều có cảm ứng và tất cả trở thành 1 mặt phẳng dùng làm pin năng lượng mặt trời). Laptop sẽ được làm bằng policacbonat với trọng lượng khoảng 1,8 kg, gồm cả pin. Tuy nhiên có một số vấn đề: làm sao có thể sử dụng máy khi ở trong nhà, buổi tối hay trời mưa ?


Liệu chiếc laptop này có được khách hàng đón nhận không? Câu trả lời phải chờ đến khi nó ra mắt. Và có lẽ chúng ta sẽ thấy thêm nhiều sản phẩm mang công nghệ năng lượng mặt trời hơn trong tương lai. Apple gần đây đã đề xuất mẫu thiết kế laptop cho phép sử dụng năng lượng mặt trời để cung cấp điện năng cho màn hình và sạc pin.

Theo : Neowin


Tuesday, March 20, 2012

Địa chỉ một số sân Cầu Lông tại TP HCM



Quận
1



Sân Bộ Công an
- Địa chỉ: Đường Nguyễn Văn Cừ, Quận 1 (Trong khuôn viên của Bộ Công An)
- Số sân: 2 sân (sàn gỗ)
- Ghi chú: Sát bên Nhà sách Nguyễn Văn Cừ, góc đường Nguyễn Văn Cừ - Nguyễn Trãi. Cần phải có thẻ hội viên mới vào được.

Sân Cầu Kho
- Địa chỉ: Số 2 Nguyễn Văn Cừ, Quận 1
- Số sân: 4 sân thảm
- Giá thuê tham khảo: 40.000 đồng/giờ/sân

Sân Cung văn hoá Lao Động
- Địa chỉ: Cung văn hoá Lao Động, đường Nguyễn Thị Minh Khai, Quận 1
- Ghi chú: Kế bên Công viên Tao Đàn

Quận 2

Sân Lương Định Của
- Địa chỉ: Khu dân cư đường Lương Định Của, Quận 2
- Điện thoại: 2210 5064
- Số sân: 4 sân (thảm Hải Yến)
- Giờ thuê tham khảo: 38.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Xuống cầu Sài Gòn (đường Xa lộ Hà Nội) rẽ phải vào cầu Đen 2 và đến đường Trần Não chạy thẳng tới ngã tư, rẽ trái vào đường Lương Định Của, đi thẳng qua cầu Ông Tranh, đến khu tái định cư gần Cao ốc Lương Định Của – Điện máy Chợ Lớn, Q.2 thì rẽ phải vào Khu dân cư, hỏi trường Lương Định Của hoặc Lô J khu tái định cư sẽ gặp.

Sân Đông Phương
- Địa chỉ: Trong khu chung cư 10 mẫu - Đường Nguyễn Duy Trinh
- Số sân: 4 sân (thảm Hải Yến)
- Giờ thuê tham khảo: 35.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Từ Xa lộ Hà Nội rẽ vào ngã 3 Cát Lái, đến cầu Giồng Ông Tố rẽ trái sang đường Nguyễn Duy Trinh, chạy thêm ~ 1.5km có khu chung cư bên trái, hỏi sân cầu lông+tennis+bóng đá mini Đông Phương.

Quận 3


Sân Ga Hoà Hưng
- Địa chỉ: Số 1 Nguyễn Thông, P.9, Quận 3
- Số sân: 2 sân
- Giá thuê tham khảo: 30.000 đồng/giờ/sân

Sân Trường Nguyễn Thị Minh Khai
- Địa chỉ: Số 26 Ngô Thời Nhiệm, Quận 3
- Điện thoại: 090 908 7137 (Chị Hạnh)
- Số sân: 4 sân
- Giá thuê tham khảo: 30.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Đi đường Trương Định rẽ trái khoảng 30m

Sân Xí nghiệp đầu máy xe lửa
- Địa chỉ: Số 540/21 Cách Mạng Tháng 8, P.11, Quận 3
- Điện thoại: 090 698 0158 (Anh Trung)
- Ghi chú: Nằm ở bờ kênh hướng từ đường Lê Văn Sỹ hướng về quận Tân Bình

Sân Marie Curie
- Địa chỉ: 26 Lê Quý Đôn, Quận 3
- Số sân: 5 sân
- Giá thuê tham khảo: 60.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Trong khuôn viên Trường PTTH Marie Curie

Sân T78
- Địa chỉ: Đường Lý Chính Thắng, Quận 3
- Số sân: 2 sân
- Ghi chú: Đi đường Trần Quốc Thảo hướng từ Quận 1 đến ngã tư với Lý Chính Thắng thì rẽ phải khoảng 30m bên tay phải.

Quận 4
Sân Cảng Quận 4
- Địa chỉ: Chân cầu Tân Thuận, Quận 4

Quận 5


Sân Tinh Võ
- Địa chỉ: Số 1 Lão Tử, Quận 5

Sân Lê Hồng Phong
- Địa chỉ: Số 235 Nguyễn Văn Cừ, P.4, Quận 5
- Ghi chú: Nằm trong Nhà thi đấu trường PTTH chuyên Lê Hồng Phong.

Sân Lý Phong
- Địa chỉ: Số 76 An Dương Vương, P.9, Quận 5

Quận 6


Sân Chánh Đại
- Địa chỉ: Số 138 Văn Thân, P.8, Quận 6
- Điện thoại: 090 925 1257 (Anh Thành lớn)
- Số sân: 3 sân (thảm cao su Thái Lan)
- Ghi chú: Về Quận 6 bùng binh Cây Gõ, đi thẳng đường Minh Phụng về hướng Quận 6, qua Nhà sách Cây Gõ, đi thẳng hoài đến Chợ Bình Tiên, hỏi đường Văn Thân.

Sân Quang Thông Kỳ
- Địa chỉ: Số 199/31 Lê Quang Sung, P.6, Quận 6
- Điện thoại: 3989 1387

Sân Hoàng Thiên
- Địa chỉ: Số 101-103-105 Phan Văn Trí, P.1, Quận 6

Sân Hồng Bàng
- Địa chỉ: Số 633/10AB Hồng Bàng, Quận 6
- Điện thoại: 090 361 9719 (Anh Kỳ)

Sân Đa Môn
- Địa chỉ: Đường Hùng Vương, P.13, Quận 6
- Điện thoại: 3950 5095

Sân Lan Vũ
- Địa chỉ: Số 7 đường 33 Kp. chợ An Dương Vương, P.10, Quận 6
- Giá thuê tham khảo: 35.000 đồng/giờ/sân

Sân Nhân Tâm
- Địa chỉ: Số 63 đường 22, P.11, Quận 6 (Khu dân cư Bình Phú)
- Điện thoại: 090 333 6846 (Anh Minh)
- Số sân: 3 sân
- Giá thuê tham khảo: 40.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Đường 22 nằm đối diện cổng Metro Bình Phú.

Sân Hoàng Phi
- Địa chỉ: 477 - 479 An Dương Vưong, P.11, Quận 6
- Điện thoại: 6253 7718 / 6673 8163 (Anh Phi)
- Số sân: 4 sân
- Giá thuê tham khảo: 30.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Gần Vòng xoay Mũi Tàu - Công Viên Phú Lâm, Quận 6.

Quận 7
Sân Tân Phong
- Địa chỉ: Đường Nguyễn Thị Thập, Quận 7
- Ghi chú: Bên trong Khu dân cư Tân Quy Đông. Từ bảng hiệu "Khu dân cư Tân Quy Đông" đến ngã 4 cuối cùng thì rẽ trái, đến ngã 3 đầu tiên rẽ phải và đi thẳng là gặp sân Tân Phong.

Sân Cảng Bến Nghé
- Địa chỉ: Cảng Bến Nghé, P. Tân Thuận Đông, Quận 7
- Điện thoại: 3844 4661

Quận 8


Sân Bông Sao
- Địa chỉ: Số 58/10 Bông Sao, P.5, Quận 8

Sân SVĐ Quận 8
- Địa chỉ: Số 302 Châu Hương, P.5, Quận 8
- Điện thoại: 3896 0072

Sân Chính Nghĩa
- Địa chỉ: Số 3022 Phạm Thế Hiển, P.7, Quận 8
- Điện thoại: 3432 8613
- Giá thuê tham khảo: 25.000 đồng/giờ/sân

Quận 9


Sân Bình Thái
- Địa chỉ: Ngã tư Bình Thái, Quận 9
- Ghi chú: Từ ngã 4 Bình Thái đi về phía ngã 4 Thủ Đức khoảng 300m, khi gần tới bảng quảng cáo xe ô tô rất to thì nhìn bên tay phải có 1 hẻm nhỏ có đề bảng "Cầu lông Bình Thái", rẽ vào hẻm đó khoảng 50 mét là đến sân.

Sân Rebell
- Địa chỉ: Đường Đỗ Xuân Hợp, Quận 9
- Ghi chú: Gần ngã ba đường Dương Đình Hội - Đỗ Xuân Hợp

Sân Học viện Chính trị
- Địa chỉ: Đường Man Thiện, P.Tăng Nhơn Phú A, Quận 9
- Giá thuê tham khảo: 15.000 đồng/giờ/sân



Quận 10


Sân T19
- Địa chỉ: Đường Thành Thái, Quận 10
- Số sân: 10 sân (thảm Ngôi Sao)
- Giá thuê tham khảo: 50.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Hẻm kế bên Showroom xe hơi Huyndai

Sân Bắc Hải
- Địa chỉ: LL1 Bis Hương Giang, CX Bắc Hải, Quận 10
- Điện thoại: 3970 0101
- Số sân: 3 sân (2 sân thảm + 1 sân sàn gỗ)
- Ghi chú: Nằm trong Cư xá Bắc Hải, ngay góc đường Hư

Sân Kỳ Hoà
- Địa chỉ: Số 12 đường 3/2, Quận 10
- Số sân: 4 sân thảm
- Giá thuê tham khảo: 40.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Vào cổng Khách sạn Hoa Hồng (kế bên Nhà hát Hòa Bình), chạy thẳng và rẽ trái vào khu vực sân Tennis sẽ thấy sân cầu lông.

Sân Nguyễn Tri Phương
- Địa chỉ: Lầu 3, Trung tâm TDTT Quận 10, đường Thành Thái, Quận 10
- Điện thoại: 3865 0516 (Chị Thuỷ)
- Số sân: 4 sân
- Giá thuê tham khảo: 25.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Đối diện Trường PTTH Nguyễn Khuyến

Sân Đại học Gia Định
- Địa chỉ: Gần Hồ Kỳ Hoà, Quận 10
- Ghi chú: Đi đường Cao Thắng nối dài đến ngã 3 rẽ phải, gặp ngã 3 rẽ phải tiếp khoảng 200m, nó nằm bên tay trái.

Quận 11


Sân Nhà tập luyện TDTT Phú Thọ
- Địa chỉ: Lầu 3, Số 215A Lý Thường Kiệt, P.15, Quận 11
- Điện thoại: 3864 9322
- Số sân: 12 sân
- Ghi chú: Sân cầu lông nằm trên lầu 3, Nhà tập luyện TDTT ốp kính màu xanh lá cây.

Sân Nhà thi đấu quốc gia TDTT Phú Thọ
- Địa chỉ: Lầu 1, Số 1 Lữ Gia, P.15, Quận 11
- Điện thoại: 091 916 6819 (Anh Cường)
- Ghi chú: Sân cầu lông nằm trên lầu 1, Nhà thi đấu TDTT ốp tôn và kính màu xanh da trời, nằm ngay góc đường Lữ Gia - Lý Thường Kiệt. Vào cổng Lý Thường Kiệt.

Sân Lạc Long Quân
- Địa chỉ: Số 161/6 Lạc Long Quân. P.3, Quận 11
- Điện thoại: 3858 8103

Sân Lan Minh
- Địa chỉ: Đường Hoà Bình, Quận 11
- Ghi chú: Từ bùng binh Lạc Long Quân – Hòa Bình – Ông Ích Khiêm đi đường Hòa Bình qua khỏi Đầm Sen đến ngã tư Lũy Bán Bích, đi thẳng tiếp gặp ngã tư tiếp theo gặp con kênh đen, rẽ trái chạy thẳng vài trăm mét nhìn bên tay trái sẽ thấy tấm bảng đề CLB Lan Minh.

Quận 12


Sân Quang Trung
- Địa chỉ: Số 7/90 Quốc lộ 1A, Kp.2, P. Trung Mỹ Tây, Quận 12

Sân Thới An
- Địa chỉ: Phường Thới An, Quận 12
- Ghi chú: Từ ngã tư Tân Thới Hiệp đi vào, tới một cái hẻm bên phải có đề CLB cầu lông Thới An, rẽ vào là thấy sân.

Sân Cung văn hoá lao động Quận 12
- Địa chỉ: Đường Nguyễn Ảnh Thủ, Quận 12

Quận Bình Thạnh


Sân Tre Xanh
- Địa chỉ: Số 50/3 Xô Viết Nghệ Tĩnh, P.27, Quận Bình Thạnh
- Điện thoại: 3898 6504
- Số sân: 2 sân

Sân CLB cầu lông Bình Thạnh
- Địa chỉ: Số 12/16 Hoàng Hoa Thám, P.7, Quận Bình Thạnh
- Điện thoại: 3551 2403 (Chị Thu)
- Số sân: 3 sân
- Giá thuê tham khảo:
- Ghi chú: đi đường Phan Đăng Lưu, rẽ vào đường Hoàng Hoa Thám, chú ý bên phía tay phải đến hẻm số 12 thì rẽ vào, chạy vòng vèo khoảng 50m sẽ thấy sân Bình Thạnh.
Sân Bình Minh
- Địa chỉ: Số 24 Bùi Đình Tuý, P.26, Quận Bình Thạnh
- Điện thoại: 3511 2697
- Ghi chú: Đi đường Đinh Bộ Lĩnh từ hướng BX Miền Đông, rẽ phải vào đường Bùi Đình Tuý, đến sát chân cầu bên tay phải là sân Bình Minh.

Sân Gia Định
- Địa chỉ: Số 273/11/26B Nguyễn Văn Đậu, P.11, Quận Bình Thạnh
- Điện thoại: 098 697 8271 (Anh Hiệp)
- Ghi chú: Từ chợ Bà Chiểu đi vào đường Lê Quang Định, rẽ phải vào đường Nguyễn Văn Đậu, nhìn bên tay phải có nhà hàng Trầu Cau thì đi thêm 50m nhìn bên trái có 1 con đường thì rẽ vào.

Sân Lê Quang Định
- Địa chỉ: Số 444 Lê Quang Định, Quận Bình Thạnh
- Điện thoại: 091 907 5705 (Anh Đức)
- Ghi chú: Gần ngã tư Lê Quang Định và Nguyễn Văn Đậu.

Sân Phan Đăng Lưu
- Địa chỉ: Số 8 Phan Đăng Lưu, Quận Bình Thạnh
- Ghi chú: nằm ngay góc ngã 3 đường Phan Đăng Lưu - Nơ Trang Long.

Quận Gò Vấp


Sân Cẩm Nhung
- Địa chỉ: Số 90/981B đường 26/3, P.17, Quận Gò Vấp
- Điện thoại: 3895 0320
- Ghi chú: Phía sau chợ An Nhơn, đường Nguyễn Oanh đi vào.

Sân Đạt Đức
- Địa chỉ: Đường số 15, Nguyễn Văn Lượng, P.17, Quận Gò Vấp
- Số sân: 4 – 5 sân (1 sân thường sử dụng để chơi bóng bàn theo thời gian riêng)
- Giá thuê tham khảo: 25.000 đồng/giờ/sân

Sân NVH Quận Gò Vấp
- Địa chỉ: Đường Nguyễn Văn Nghi, Quận Gò Vấp
- Ghi chú: Đối diện Cục thuế Gò Vấp.

Sân Đức Lợi
- Địa chỉ: Đường Lê Văn Thọ, P.12, Quận Gò Vấp
- Giá thuê tham khảo: 35.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Sát chân cầu Cụt.

Sân Gia Bảo
- Địa chỉ: Đường Cây Trâm, Quận Gò Vấp
- Ghi chú: Cách ngã 3 Cây Trâm - Phạm Văn Chiêu khoảng 500m.

Quận Phú Nhuận


Sân Đào Duy Anh
- Địa chỉ: Số 21 Đào Duy Anh, Quận Phú Nhuận
- Giá thuê tham khảo: 50.000 đồng/giờ/sân

Sân Hoàng Văn Thụ
- Địa chỉ: Số 202 Hoàng Văn Thụ, P.9, Quận Phú Nhuận

Sân Hải Nam
- Địa chỉ: Đường Nguyễn Công Hoan, Quận Phú Nhuận
- Ghi chú: Sau lưng Công viên Phú Nhuận, đối diện PCCC trên đường Phan Đăng Lưu.
Lần sửa cuối bởi Spy, ngày 21-02-2011 lúc 04:09 PM.

Sân Phú Nhuận

- Địa chỉ: Số 03 Hoàng Minh Giám, Quận Phú Nhuận
- Số sân: 3 sân
- Ghi chú: Đối diện công viên Gia Định, sân nằm ngay trong sân bóng đá Phú Nhuận.

Quận Tân Bình


Sân FOSUP
- Địa chỉ: Số 64/24 Phổ Quang, P.2, Quận Tân Bình
- Số sân: 12 sân (thảm Ngôi Sao)
- Giá thuê tham khảo: 50.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Đi vào đường Phổ Quang, đến khi gặp ngã 4 Phổ Quang - Huỳnh Lan Khanh có cây xăng Saigon Bus thì rẽ phải vào đường Huỳnh Lan Khanh, đi khoảng 50m bên tay phải là sân FOSUP (gần chùa Phổ Quang)

Sân Hồng Hà
- Địa chỉ: Số 45/3A Tây Thạnh, P.15, Quận Tân Bình
- Điện thoại: 3815 2131

Sân SKY
- Địa chỉ: Khu A9 Bạch Đằng (Sân bay TSN), P.2, Quận Tân Bình
- Điện thoại: 3872 1159

Sân A41
- Địa chỉ: 18C Cộng Hoà, P.2, Quận Tân Bình
- Số sân: 4 sân
- Giá thuê tham khảo: 40.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Sân nằm gần cây xăng A41, trong khu doanh trại quân đội, từ bùng binh Lăng Cha Cả chạy qua siêu thị Maximart trên đường Cộng Hoà khoảng 200m bên tay phải.
- Bản đồ:

Sân A75
- Địa chỉ: Số A75/6B/52 Bạch Đằng, P.2, Quận Tân Bình
- Số sân: 8 sân
- Giá thuê tham khảo: 50.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú:
- Bản đồ:

Sân Quân khu 7
- Địa chỉ: Số 142 Hoàng Văn Thụ, P.7, Quận Tân Bình
- Giá thuê tham khảo: 45.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Trong Nhà thi đấu TDTT Quân khu 7.
- Bản đồ:

Sân Hàng không
- Địa chỉ: Đường Hồng Hà, Quận Tân Bình
- Ghi chú: Bên cạnh doanh trại quân đội, gần đường Đào Duy Anh.

Sân Thẩm Quyến
- Địa chỉ: Số 1A Bạch Đằng, P.2, Quận Tân Bình

Sân Viettel
- Địa chỉ: Hẻm 158 Hoàng Hoa Thám, Quận Tân Bình
- Số sân: 14 sân (9 sân thảm Hải Yến)
- Giá thuê tham khảo: 45.000 đồng/giờ/sân

Sân Hoàng Hoa Thám, Tân Bình
- Địa chỉ: 367 Hoàng Hoa Thám, Quận Tân Bình
- Số sân: 4 sân (thảm Hải Yến)
- Giá thuê tham khảo: 35.000 đồng/giờ/sân

Quận Tân Phú


Sân Hoàng Kim & Quang Ngân
- Địa chỉ: Ngã tư Gò Dầu, P. Tân Sơn Nhì, Quận Tân Phú

Quận Thủ Đức


Sân Minh Hằng
- Địa chỉ: Quốc lộ 13, P. Hiệp Bình Phước, Quận Thủ Đức
- Số sân: 2 sân (thảm Ngôi Sao)
- Ghi chú: Chạy qua Cty cân Nhơn Hoà, rẽ phải vào hẻm Cty Kinh Đô khoảng 30m bên tay trái.

Sân Phương Thu
- Địa chỉ: Số 19/7 Kha Vạn Cân, Kp.1, P. Linh Chiểu, Quận Thủ Đức
- Ghi chú:

Sân Basu Việt Thắng
- Địa chỉ: Ấp 3, P. Linh Trung, Quận Thủ Đức
- Ghi chú:

Sân Rạng Đông
- Địa chỉ: Trong khu làng đại học Thủ Đức, Quận Thủ Đức
- Ghi chú:

Sân Đồng Giao
- Địa chỉ: Gần ngã 4 cầu vượt Linh Xuân, Quận Thủ Đức
- Ghi chú:

Sân Bình Triệu
- Địa chỉ: Số 8 đường 20, Kp.4, P. Hiệp Bình Chánh, Quận Thủ Đức
- Điện thoại: 2242 6900 (Chị Liên)
- Số sân: 2 sân thảm
- Ghi chú: Từ cầu Bình Triệu đến ngã 4 rẽ phải vào đường Kha Vạn Cân, chạy vừa qua Cty Mosfly rẽ phải vào Đường 20, chạy thêm 50m gặp sân cầu lông nằm trong khuôn viên Cty Tân Thu An bên tay phải.

Huyện Củ Chi


Sân Xuân Trâm
- Địa chỉ: Số 03 Nguyễn Phong Sắc, Khu phố 6, Thị trấn Củ Chi, Huyện Củ Chi
- Điện thoại: 2228 9659 / 0985.912.949 / 0983.27.07.59
- Số sân: 4 sân
- Giá thuê tham khảo: 25.000 đồng/giờ/sân
- Ghi chú: Gần ngã 3 Quảng Việt; cách Quốc lộ 22 200m

Huyện Hóc Môn


Sân Nhật Quang
- Địa chỉ: Số 34/1F Phan Văn Đối, ấp Tiền Lân, Bà Điểm, Huyện Hóc Môn
- Số sân: 2 sân (thảm Ngôi Sao)
- Ghi chú: Đi đường Trường Chinh, vừa qua cầu Tham Lương thì rẽ trái vào đường Phan Văn Hớn, qua 2 ngã tư đèn xanh đèn đỏ, đi thẳng đến gặp ngã ba đèn xanh đèn đỏ thì rẽ trái vào đường Phạm Văn Đối, đi tới 300m và sân nằm bên tay phải.

Sân CLB thể thao Hóc Môn (tên cũ Văn Cầm)
- Địa chỉ: Gần chợ Hóc Môn, Huyện Hóc Môn

Huyện Nhà Bè
Sân Nhà Bè
- Địa chỉ: Số 146 ấp 2, xã Phước Kiểng, Huyện Nhà Bè
- Điện thoại: 3781 5502

Thành Viên  Spy - Diễn đàn Cầu Lông Việt Nam- http://caulongvietnam.com

Vị thế võ Việt


Từng đoàn võ sinh vovinam các nước đã tề tựu về TP.HCM để chuẩn bị cho những màn trình diễn đường quyền, thế cước đã được rèn giũa tại giải vovinam thế giới sắp khởi tranh.



Những năm đầu thập niên 90 thế kỷ trước, khi thể thao VN tái hội nhập khu vực và thế giới, các võ sư vovinam với nỗ lực của mình đã bằng nhiều con đường thông qua bạn bè, qua các mối quan hệ của các môn phái võ thuật khác và được sự hỗ trợ của Nhà nước đã sang châu Âu để truyền bá môn võ truyền thống của dân tộc Việt Nam. Rồi một số Việt kiều yêu thích vovinam đã mở những võ đường tập luyện, thu hút người bản xứ tham gia. Sau đó, chính người bản xứ đã chung tay phát triển phong trào ở Ý, Pháp, Đức, Ba Lan... Từ châu Âu, vovinam lan dần sang châu Á - Thái Bình Dương đến với Iran, Campuchia, Ấn Độ, Thái Lan và Úc..., được nhiều thanh thiếu niên tham gia rèn luyện.





Môn sinh quốc tế trình diễn những đòn kỹ thuật khó của vovinam - Ảnh: Hồng Long


Khi thương hiệu vovinam đã có, việc tập hợp các quốc gia đang phát triển môn võ Việt lại để tổ chức thành liên đoàn (LĐ) đặt ra cấp thiết. Thế là sau khi LĐ Vovinam Việt Nam được hình thành, chưa đầy một năm sau (2009), LĐ Vovinam thế giới (WVVF) đã ra đời. Đây chính là bước ngoặt quan trọng trong tiến trình phát triển vovinam ngày càng “chính quy” hơn trên bản đồ thế giới. “Hữu xạ tự nhiên hương”, vovinam vốn đã đẹp và mang tính nhân văn luôn chinh phục sự mến mộ của bè bạn thế giới, lại đã có thêm mái nhà chung để phát triển, lần lượt các LĐ châu Á, châu Âu, Đông Nam Á đã ra đời, và thời gian tới sẽ là châu Phi.

Bên cạnh sự ra đời của các LĐ thành viên, những chuyến đi hỗ trợ kỹ thuật cho các quốc gia đang phát triển vovinam cũng như tranh thủ các cơ hội quảng bá tại các sự kiện võ thuật lớn, kể cả trên... biển (trong Chương trình tàu thanh niên Đông Nam Á vào cuối năm 2010) của LĐ Vovinam thế giới và LĐ Vovinam Việt Nam càng đặt thêm nhiều viên gạch vững chắc cho một phong trào mạnh mẽ hơn.

Những ngày qua, từng đoàn võ sinh vovinam các nước đã tề tựu tại TP.HCM. Dù vẫn còn mệt nhoài sau những hành trình dài trở về Quốc tổ vovinam, nhưng các võ sinh quốc tế ai cũng hồ hởi được thể hiện những kiến thức võ học, rồi mục kích thêm những màn trình diễn đa dạng của các bạn để bổ khuyết cho hành trang kỹ thuật của mình để ngày càng hoàn thiện hơn. Những đòn chân tấn công đặc trưng vovinam hay những động tác ra đòn có độ khó cao - cách đây 2 năm, tại giải VĐTG lần 1 vẫn là những thách thức - thì nay đã trở thành kỹ xảo được đại đa số võ sĩ các nước thực hiện thuần thục.

Giải đấu sắp tới đã minh chứng cho tầm vóc và vị thế của võ Việt. Việc Hội đồng Olympic châu Á (OCA) đồng ý đưa vovinam vào chương trình của Asian Indoor Games (AIG) lần 3, rồi SEA Games 26 có tên môn võ Việt trong chương trình thi đấu chính thức cho thấy vovinam đã trở thành món ăn tinh thần không thể thiếu trong giới yêu võ thuật hiện nay.

Hồng Long-ThanhNien

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hun đúc tinh hoa võ Việt




Ngày 21.7, tại TP.HCM đã diễn ra cuộc họp báo về giải vovinam thế giới lần 2-2011 (ảnh) với sự tham dự của đại diện Bộ Văn hóa - Thể thao - Du lịch, lãnh đạo Liên đoàn (LĐ) Vovinam thế giới, LĐ Vovinam Việt Nam, Sở Văn hóa - Thể thao - Du lịch TP.HCM, nhà tài trợ, lãnh đạo và phóng viên các cơ quan truyền thông của trung ương , TP.HCM, Bình Dương...




Thay mặt Ban tổ chức giải, Phó chủ tịch thường trực LĐ Vovinam thế giới,  Chủ tịch LĐ Vovinam VN Lê Quốc Ân cho biết nét mới của giải lần này là mỗi quốc gia chỉ được đăng ký không quá 8/13 nội dung quyền nam, không quá 4/6 nội dung quyền nữ và 2/3 nội dung quyền phối hợp. Ngoài ra, các đoàn chỉ được tham dự không quá 8 hạng cân nam và không quá 4 hạng cân nữ ở nội dung đối kháng. Điều này nhằm tạo cơ hội cho những quốc gia mới phát triển môn vovinam có điều kiện tham dự và tiếp cận với thành tích tốt hơn. Ông Nguyễn Văn Tấn, Vụ trưởng, Giám đốc cơ quan Bộ Văn hóa - Thể thao - Du lịch phía Nam tại TP.HCM nhấn mạnh ý nghĩa của giải nhằm góp phần tôn vinh truyền thống văn hóa Việt; giữ gìn, bảo tồn, phát huy tinh hoa võ thuật dân tộc. Theo Tổng thư ký LĐ Vovinam thế giới Võ Danh Hải, mục tiêu quan trọng của giải đấu lần này không chỉ là cuộc tranh tài hấp dẫn mà còn là việc hơn các quan chức, HLV, võ sĩ vovinam từ nhiều nơi trên thế giới hội tụ về với cội nguồn, thi thố những nét tinh hoa đặc sắc của môn võ mà mình ngưỡng mộ và yêu mến, góp phần quảng bá và nâng cao vị thế Việt võ đạo trên trường quốc tế.




 
Ảnh: Việt Nguyễn



Đến nay, đã có 43 quốc gia có phong trào luyện tập và thi đấu Việt võ đạo; nhiều nước trong số đó có tổ chức Liên đoàn Vovinam với hoạt động thường xuyên, hiệu quả.

Chuẩn bị tích cực nhằm hướng đến cuộc tranh tài vovinam tại SEA Games 26 (tháng 11 tới), đội tuyển vovinam Indonesia với số vận động viên tham dự đông nhất giải đã đến Việt Nam sớm nhất để luyện tập nâng cao kỹ, chiến thuật. LĐ Vovinam VN cũng đã cử 3 chuyên gia sang hỗ trợ tuyển chọn và huấn luyện cho đội tuyển vovinam nước bạn Lào. Trong chương trình hoạt động của giải, ngoài lịch thi đấu còn có các nội dung viếng Tổ đường Việt võ đạo, giao lưu với một số CLB vovinam tiêu biểu...

Đồng hành cùng giải vovinam thế giới lần 2-2011, Báo Thanh Niên (Trưởng tiểu ban Đối ngoại - Truyền thông), kênh truyền hình VTC9 Let’s Việt, các cán bộ chuyên môn của Tổng cục TDTT, Sở Văn hóa -Thể thao - Du lịch TP.HCM, nhà tài trợ chính Tập đoàn đầu tư Sài Gòn cùng các nhà tài trợ khác sẽ góp phần tích cực và hiệu quả để giải thực sự là những ngày hội thành công, toát lên rõ nét thông điệp “Học võ Việt - Yêu nước Việt”.

Lễ khai mạc giải diễn ra lúc 19 giờ ngày 28.7 và kéo dài đến 30.7.2011 tại Nhà thi đấu đa năng Phú Thọ (TP.HCM) với các trận thi đấu đối kháng và quyền diễn ra vào các buổi sáng, chiều, tối.  Hơn 300 võ sĩ vovinam từ 22 quốc gia và vùng lãnh thổ sẽ tranh tài 80 bộ huy chương cho 2 nội dung đối kháng (11 hạng cân nam, 7 hạng cân nữ) và quyền (13 nam, 6 nữ, 3 nội dung nam nữ phối hợp).

H.Bách-ThanhNien