Showing posts with label blogger. Show all posts
Showing posts with label blogger. Show all posts

Thursday, November 09, 2023

Từ ‘chợ đồ si’ đến thị trường tỷ đô

Từ ‘chợ đồ si’ đến thị trường tỷ đô


Thị trường kinh doanh hàng thời trang đã qua sử dụng dự kiến sẽ tăng trưởng mạnh khi thời trang nhanh không còn chỗ đứng, nhường chỗ cho xu thế tuần hoàn trong ngành may mặc.

Từ chợ “đồ si”

Tranh thủ sau giờ tan làm để chọn một chiếc áo khoác gió ở chợ “đồ si” Đông Tác (Đống Đa, Hà Nội), bà Linh cho biết, thường xuyên mua quần áo đã qua sử dụng cho cả gia đình để tiết kiệm chi phí.

“Nhiều món đồ còn tốt mà giá rẻ hơn nhiều so với chất lượng”, bà Linh cho biết.

Cách chợ đồ si Đông Tác chưa đầy 1km là chợ Đặng Văn Ngữ, một địa điểm cũng được mệnh danh là “thiên đường quần áo cũ” của Hà Nội. Một chủ cửa hàng ở chợ Đông Tác cho biết, khách hàng ở đây phần nhiều là các bạn sinh viên, với khả năng tài chính không cao nhưng rất “giàu” về thời gian, sẵn sàng bỏ vài tiếng đồng hồ để lựa vài món đồ ưng ý trong hàng nghìn chiếc quần, áo được bày bán.

Cũng là một “khách hàng thân thiết” của các chợ bán quần áo đã qua sử dụng, tuy nhiên đối với anh Nam, việc mua “đồ si” không chỉ vì mục đích tiết kiệm mà còn để phục vụ phong cách thời trang cá nhân.

Theo đuổi phong cách Y2K thịnh hành những năm đầu thế kỷ, anh Nam khó chọn được những món đồ hợp ý ở những cửa hàng quần áo truyền thống hay các nhãn hiệu thời trang nổi tiếng.

Không chỉ ở Hà Nội, các chợ “đồ si” xuất hiện ở nhiều tỉnh, thành phố trên cả nước. Khái niệm đồ si – quần áo “sida” xuất phát từ những thùng quần áo cũ do Tổ chức Hợp tác và phát triển quốc tế Thụy Điển (SIDA) viện trợ cho Việt Nam. 

Sau này, không còn quần áo viện trợ từ SIDA nhưng dòng chữ “SIDA” được viết trên các thùng quần áo đã trở thành tên gọi chung cho những món đồ thời trang được giặt sạch và ép kiện. 

Tới startup công nghệ

Từ ‘chợ đồ si’ đến thị trường tỷ đô

Những KOLs tham gia SSSMarket

Năm 2022, startup SSSMarket, một nền tảng mua bán quần áo qua sử dụng đã nhận được gói đầu tư trị giá 450 nghìn USD của Thinkzone và Goodwater Capital tại vòng tiền hạt giống.

Thành lập năm 2020, startup này nhanh chóng được nhiều người biết đến nhờ chiến lược tập trung vào giới trẻ, thông qua mời những người nổi tiếng, người có ảnh hưởng trên mạng xã hội hợp tác quảng bá.

Những người nổi tiếng và có ảnh hưởng này cũng trở thành người dùng thân thiết của SSSMarket để bán lại những món đồ được các nhãn hàng thời trang gửi tặng để quảng cáo.

2 nhà sáng lập SSSMarket là ông Trần Vũ Anh và ông Lê Võ Mạnh Hưng, với chuyên môn về công nghệ thông tin, đã tạo ra một trí tuệ nhân tạo (AI) có khả năng phối đồ cho khách hàng tùy theo độ tuổi và phong cách, từ đó tối ưu hóa trải nghiệm mua hàng trên nền tảng.

Cùng chung ý tưởng kết nối người mua và người bán sản phẩm thời trang cũ qua nền tảng trực tuyến, Piktina được sáng lập vào năm 2022 bởi cựu CEO Be Group Nguyễn Hoàng Phương và cộng sự là bà Trịnh Thanh Huyền, cũng là một cựu nhân viên của Be Group.

Chỉ sau chưa đầy nửa năm thành lập, Piktina đã huy động được 1 triệu USD đầu tư trong vòng hạt giống từ quỹ Touchstone Partners. Số vốn được hai nhà sáng lập cho biết sẽ đầu tư vào thử nghiệm công nghệ và tăng trưởng người dùng.

Sau một năm vận hành, đã có khoảng hơn 600 nghìn khách hàng sử dụng Piktina ở khắp ba miền đất nước. Lượng người dùng này giúp phân phối lại 15 tấn quần áo cũ có thể đã bị bỏ quên trong tủ quần áo, qua đó tiết kiệm 300 triệu lít nước và 380 tấn khí thải carbon.

Bên cạnh những nền tảng startup dựa trên công nghệ số, một số người trẻ đam mê thời trang cũng lựa chọn khởi sự kinh doanh thông qua cửa hàng chuyên bán quần áo đã qua sử dụng. 

Một cửa hàng second-hand khá nổi tiếng thời gian gần đây là OFC 2Hand ở Chùa Láng, Hà Nội. Không chỉ có những món đồ độc đáo, cửa hàng này cũng chiếm cảm tình của khách hàng thông qua nội dung hài hước và rất “bắt trend” được đăng tải trên các nền tảng mạng xã hội.

Thị trường tiềm năng

Năm 2022, thị trường thời trang cũ tăng trưởng 24% so với năm ngoái, đạt mức 119 tỷ USD. Theo báo cáo của ThredUp – nền tảng giao dịch quần áo cũ lớn nhất thế giới, thị trường thời trang cũ toàn cầu sẽ đạt mức 218 tỷ USD vào năm 2026, với tốc độ tăng trưởng là 127%, cao gấp 3 lần so với thị trường thời trang truyền thống.

Tại Việt Nam, chưa có nghiên cứu riêng về thị trường quần áo cũ. Tuy nhiên, theo nghiên cứu của RedSheer Strategy Consultants, thị trường buôn bán sản phẩm đã qua sử dụng ở Việt Nam, bao gồm cả quần áo cũ và nhiều sản phẩm khác như phương tiện giao thông, đồ công nghệ, trị giá khoảng 1,1 tỷ USD tính đến hết năm 2021 và có thể sẽ đạt đến 5 tỷ USD vào năm 2026.

Từ ‘chợ đồ si’ đến thị trường tỷ đô 1

Piktina kỳ vọng đạt mốc 100 triệu người dùng trong 5 năm tới

Một trong những nguyên nhân dẫn đến mức tăng trưởng mạnh mẽ của “đồ si” là sau đại dịch Covid-19 cũng như những biến động của kinh tế toàn cầu, một bộ phận không nhỏ người tiêu dùng trên toàn thế giới sẽ cân nhắc tiết kiệm nhiều hơn và cắt giảm chi tiêu.

Thời trang nhanh cũng là một lựa chọn cho những khách hàng muốn đổi mới tủ đồ với chi phí nhỏ. Tuy nhiên, cùng với xu thế kinh tế tuần hoàn cũng như các chính sách siết chặt yếu tố bền vững trong sản phẩm ở nhiều nền kinh tế, thị trường thời trang nhanh sẽ dần bị thu hẹp.

Mặt khác, thời trang nhanh không phải là giải pháp tối ưu chi phí trong dài hạn, bởi những sản phẩm này dù có giá rẻ nhưng chất lượng và độ bền đều “tiền nào của nấy”.

Thực tế, xu thế thời trang nhanh lên ngôi trong suốt thời gian vừa qua xuất phát từ tâm lý của người tiêu dùng khi mong muốn có thể cập nhật tủ quần áo thường xuyên hơn mà không phải bỏ ra quá nhiều tiền cho các món đồ “xịn”. 

Thời trang đã qua sử dụng có thể giải quyết tâm lý này. Cụ thể, sau một vài lần sử dụng món hàng đắt tiền, người tiêu dùng có thể lựa chọn bán lại và thu về một phần chi phí. 

Điều này có thể cũng giúp người tiêu dùng có ý thức hơn trong việc bảo quản các món đồ thời trang, bởi đồ còn giữ được chất lượng càng cao, bán càng được giá. Vòng đời sản phẩm thời trang từ đó được kéo dài hơn, giúp cho vật liệu được giữ trong nền kinh tế lâu hơn.

Hai nhà sáng lập của Piktina đặt hoàn toàn niềm tin vào những dự báo này. Trả lời phỏng vấn của Retail in Asia, bà Nguyễn Hoàng Phương kỳ vọng có thể mở rộng hoạt động ra toàn châu Á vào thời điểm phù hợp và đạt được con số 100 triệu người dùng trong khoảng 5 năm tới.

Công ty truyền cảm hứng cho sự thành lập của Piktina là Depop, một nền tảng mua bán đồ thời trang đã qua sử dụng của Anh được sáng lập vào năm 2011. Công ty này có doanh thu tăng mạnh qua các năm và được một doanh nghiệp Mỹ mua lại với giá 1,6 tỷ USD vào năm 2021.

TheLeader

—-

THANK YOU SO MUCH

Sunday, April 02, 2023

Học gì từ tư duy giải quyết vấn đề để thành công

pexels photo 4144529

MUỐN THÀNH CÔNG THÌ ĐỪNG NGHE NGƯỜI GIÀU KỂ CHUYỆN

“Ê Tèo, mày đi đâu đấy?”
“Tao vừa đi nghe ông CEO của công ty A nói chuyện. Học được bao nhiêu điều!”
“Thế mày áp dụng những điều mày học vào công ty như thế nào?”
“À, ừ, thì…”

Đây là cuộc nói chuyện của tôi với đứa bạn nối khố. Nó đang điều hành một công ty cũng làng nhàng nhưng hoài bão thì muốn bứt phá trở thành công ty triệu đô. Vì vậy, nghe đâu có CEO này, chuyên gia kia diễn thuyết hay chia sẻ thì nó chẳng quản đường xa, công sức đều chạy đến nghe. Nó đi nghe nhiều đến nỗi mà bất kì câu chuyện nào, nó cũng đều nói: “Tao đang định thế này, giống anh A của công ty B đã làm hay giống cách chuyên gia C giải quyết vụ D…”. Nó say đắm kể lại những câu chuyện ly kỳ như anh A đã lỗ hàng chục tỷ mà không bỏ cuộc. Anh B bỏ cả triệu đô rút khỏi ngành này, đầu tư ngành kia, sát nhập ở ngành nọ. Tuy nhiên, sau bao năm trời công ty của nó ngoài vài lần suýt…bể thì vẫn làng nhàng như vậy.

Câu chuyện này cũng là câu chuyện chung của rất nhiều CEO những người luôn chăm chỉ đi nghe những câu chuyện thành công, làm giàu nhưng hỏi áp dụng vào doanh nghiệp ra sao thì…tắc tịt. Trong cuốn “Người Anh Hùng Có Muôn Ngàn Mặt”, tác giả Joseph Campbell đã chỉ ra một kiểu mẫu chung cho những câu chuyện anh hùng ở bất kì dân tộc nào, bất kì này nền văn hóa nào. Vào một ngày đẹp trời, người anh hùng bỗng nghe thấy tiếng gọi của cuộc phiêu lưu (khởi nghiệp). Trên hành trình đó, anh đã đã vượt qua biết bao khó khăn, trở ngại nhưng không hề lùi bước. Đến lúc định đầu hàng thì cơ hội chợt đến hoặc được nghe lời khuyên từ một nhà hiền triết. Nhờ vậy, anh có động lực vượt qua tất cả khó khăn và thành công. Các bạn có thể thấy khuôn mẫu “nhà nghèo vượt khó” vô cùng quen thuộc trong mỗi câu chuyện thành công. Hồi mẫu giáo, chúng ta thích nghe những câu chuyện cổ tích và ước mở trở thành anh hùng. Lớn lên, chúng ta thích nghe chuyện thành công và ước mơ trở thành triệu phú. Câu chuyện khuôn mẫu vẫn vậy chỉ nội dung và người kể chuyện khác nhau.

Có hai điều khiến cho những CEO “thích nghe kể chuyện” luôn đau đáu, không hiểu tại sao mình áp dụng mà không thành công được như tác giả, chính là do hoàn cảnh và nguồn lực khác nhau.

Nói về hoàn cảnh, Bill Gates được sinh ra trong một thời kỳ mà máy tính bùng nổ và là xu thế. Ông may mắn được tiếp cận máy tính rất sớm nhờ có người cô là thành viên hội đồng quản trị của IBM. Khi một chiếc máy tính có giá hàng triệu đô, to bằng cả một tòa nhà, khi mà đa số người dân còn lạ lẫm với nó thì Bill Gates đã được chạy thử phần mềm trên đó rồi. Tôi không phủ nhận Bill Gates tài giỏi nhưng nếu ông sinh muộn thêm 30 năm và sống vào thời máy tính đã trở nên phổ thông thì cách làm trong quá khứ sẽ không thể tạo ra thành công như bây giờ. Hoặc giả sử, Steve Job thực sự đi bán táo thì ông cũng khó thành công và vĩ đại như là ông bán điện thoại và máy tính.

Mặt khác, mỗi người có một nguồn lực khác nhau. Vào một ngày đẹp trời, cậu thanh niên Donald Trump quyết định khởi nghiệp, tự lập, không ăn bám vào gia đình nữa. Bắt đầu từ ngày đó, cậu xây dựng nên đế chế Trump trị giá hàng tỷ đô của mình và bây giờ còn ngồi ở vị trí đỉnh cao quyền lực – Tổng thống Hoa Kỳ. Nhưng có một điều ít người biết đó là cái ngày cậu quyết định không ăn bám gia đình thì cậu khởi nghiệp với chỉ…14 triệu đô la vay từ bố mình. Sau này khi gặp khó khăn trong kinh doanh, cậu vẫn tự lực cố gắng với sự hỗ trợ nho nhỏ…9 triệu đô la từ gia đình.

Khi hoàn cảnh và nguồn lực khác nhau thì cách làm của những con người thành công không thể áp dụng lại được nữa. Nói một cách khác, những câu chuyện thành công chỉ mang tính tham khảo chứ bạn không thể phục chế lại. Mỗi lần tôi nói chuyện với những CEO hay chuyên gia, tôi ít khi quan tâm đến những tình tiết gay cấn của câu chuyện. Tôi chỉ hỏi họ một điều: “Trong tình huống đó, bằng cách nào và tại sao anh có thể tư duy ra được giải pháp như vậy?”. Tư duy của những người thành công, cách họ nghĩ mới là thứ bạn nên tìm hiểu và học hỏi chứ không phải là những câu chuyện ly kỳ của họ. Khi hiểu được tư duy này thì bạn mới có thể áp dụng và giải quyết được vấn đề của công ty mình, chứ không phải rập khuôn làm theo cách mà những người thành công đã làm.

Vũ Minh Trường – NCS Tiến sĩ Lãnh Đạo Chiến Lược, ĐH James Madison

Tham khảo facebook


 By  NguoiDenTuBinhDuong 2023  



Thời điểm để viết sách


nguoibinhduong ndtbd anh 13

Trước đây, chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ viết sách. Một phần vì tôi thuộc tuýp người khô khan, lý trí và nói thật lý do chính là viện cớ không có thời gian. Nhưng có một điều đã làm tôi thay đổi khi đọc tác phẩm “The War of Art” của Steven Pressfield. Tôi rất thích một câu nói trong cuốn sách đó: “Khó khăn không phải bắt đầu từ việc viết mà ở chỗ ngồi xuống để viết”. 

Thời điểm để viết sách

Rồi tôi tự bảo mình tại sao không bắt đầu từ chính chuyện của chính mình. Bởi vì ai cũng có một tài sản lớn lao, đó là chuyện của bản thân. Ai có thể kể chuyện đời bạn một cách chân thật, sống động và cảm hứng nhất đây? Chỉ có thể là chính bạn mà thôi.

Trải qua thời gian, tôi nghiệm ra rằng, thời điểm có thể viết sách là khi người ta đủ trưởng thành để học lại từ những thất bại và sai lầm của chính mình. Người ta có thể viết sách khi còn đủ trẻ, đủ nhiệt huyết với mong muốn lan tỏa giá trị tốt đẹp đến người khác. Tôi tự nhận thấy mình đang nằm ở lứa tuổi không quá trẻ nhưng chưa đủ già để “ậm ừ” rồi chỉ để kế hoạch viết sách trong tâm tưởng. 

Và sự thần kỳ của việc bắt đầu viết sách là đây: nếu như nhà văn Stephen King nói rằng “Khoảnh khắc đáng sợ nhất là ngay trước khi bạn bắt đầu” thì tôi cũng cảm thấy điều đó đúng với mình. Trong suốt thời gian dài, nhiều người hỏi tôi rằng, bận bịu với công việc, gia đình, con cái, rồi những công việc riêng thì thời gian đâu để có thể viết. Thực ra, bản thảo đã ở trong chính tâm trí của mỗi người. Đó là những dấu ấn khi lớn lên, đi học, đi làm, lập gia đình và gặp những biến cố, những thay đổi mà có lẽ chẳng ai lường trước được. Giờ đây, riêng tôi chỉ có một nỗ lực là sắp xếp chúng lại thành sách và trình bày sao cho logic.

Tôi rất thích câu nói của Henry Ford: “Đến với nhau là một sự khởi đầu. Giữ được nhau là sự tiến triển. Làm việc cùng nhau là sự thành công”. Chính vì vậy, tôi hy vọng cuốn sách có thể làm bạn với bất cứ ai. Người ta nói mỗi cuốn sách cho ta một điều thú vị, mỗi người bạn cho ta một điều hay, chẳng sai. Tôi tin bằng việc làm bạn với những cuốn sách sẽ giúp chúng ta rất nhiều, đặc biệt khi bị mất phương hướng. Trước đây tôi rất ít đọc sách hoặc đọc nhưng không “thấm” được là bao, nhưng phải thú thực khi gặp phải những trở ngại thực sự mà không biết giãi bày cùng ai nên đã tìm sách để đọc. Sách không vẽ ra con đường phải đi, nhưng chí ít sách giúp bạn có được định hướng. Nó như một chiếc la bàn giúp bạn tìm được đích đến và cách thức tiếp cận. 

Chính bằng những trải nghiệm của riêng mình mà tôi đã dấn thân vào con đường viết lách. Nhưng tôi không bao giờ “lên gân lên cốt”, rao giảng đạo lý trong sách của mình. Thú thực những kinh nghiệm, những suy nghĩ và quan điểm sống của tôi còn nhỏ bé lắm với thế gian rộng lớn này. Chính vì thế tôi chọn lối viết giản dị, chân thực, dễ đọc, dễ hiểu, không “đao to búa lớn”, cứ bình tĩnh, nhẹ nhàng trở thành người đồng hành, người dẫn chuyện thì đúng hơn là người kể chuyện. Cá nhân tôi rất sợ những gì “đao to búa lớn” kiểu như “kiệt tác” với “di sản”. Tôi sợ những gì nói được mà không làm được. 

Thông thường thì ai cũng chỉ muốn đánh giá ở mặt kết quả thay vì chỉ nhìn thấy mục tiêu. Mỗi người đọc sách đều muốn thấy mình ở trong đó, họ sẽ không quan tâm quá nhiều đến tác giả và vấn đề của tác giả, họ chỉ quan tâm đến chính họ, đến vấn đề mà họ gặp phải. Họ cần phải thấy được chính mình trong câu chuyện của người khác, xem cái cách người khác làm gì và họ cần thấy phải làm gì. 

Hiểu được tính “vị kỷ” của con người là vậy, thế nên tôi chọn cách viết “vì người khác” nhưng thông qua chuyện của bản thân. Nghe tưởng chừng mâu thuẫn nhưng kỳ tình đúng như vậy. 

Chúng tôi sẽ vẫn luôn sẵn sàng “xem” cuộc sống diễn tiến, “nghe” tiếng gọi của đam mê, “viết” để hiểu và để thấm. Hành trình nào rồi cũng sẽ có đích đến, dù viên mãn hay không, nhưng ít nhất đã luôn cố gắng, vì thời gian không bao giờ có thể quay trở lại. Thế nên chọn mà đi là hành trình cho mình mà không phải chọn vì người khác. Đó là cách tôi nghĩ, tôi xem và tôi viết.

Đây cũng chính là lý do thôi thúc tôi viết sách, đặc biệt là viết  loại sách kỹ năng (self-help), sách truyền cảm hứng với độc giả trẻ. Nhóm đối tượng này luôn cần sự định hướng, dẫn dắt và cần nhất là sự truyền lửa và giữ lửa trong bối cảnh xã hội hiện nay. Những người trẻ luôn thích ứng nhanh, thông minh nhưng phần nào đó khó điều chỉnh cảm xúc, hoặc thậm chí dễ bị lay chuyển khi bị tác động của ngoại cảnh. 

Chính vì tình trạng ấy, tôi luôn hứng thú với việc truyền đạt lại những kinh nghiệm, trải nghiệm, những bài học mà khi còn trẻ mình đã vướng phải. Để từ đó người trẻ bây giờ có thể khắc phục và không gặp phải những trở ngại như thế hệ trước đã từng gặp. Người trẻ nào thì cũng trưởng thành, còn người trưởng thành nào thì cũng đã từng trẻ, vậy nên tưởng chừng có sự khác biệt nhất định giữa các thế hệ, nhưng chính việc chia sẻ qua những trang sách làm các thế hệ gần nhau hơn và đó cũng là cách vượt qua những áp lực trong công việc hay trong cuộc sống.

Bên cạnh những lợi ích của việc được truyền lửa cho độc giả qua trang sách, bản thân tôi cũng được giữ lửa. Chẳng có gì có thể cháy được mãi, cũng sẽ đến lúc ngọn lửa đam mê trong chính mỗi tác giả sẽ phải nguội dần đi. Chỉ có thể bằng cách ngồi xuống để viết, mỗi tác giả lại có thêm những động lực để có thể viết những cuốn sách tiếp theo, sẽ tiếp tục những ký tự mới trong hành trình kế tiếp. 

Đó là “trạm sạc” tinh thần cho chính người viết chứ không phải chỉ là cho đi. Chúng tôi – những doanh nhân viết sách không vì lợi ích kinh tế, viết sách không chỉ cho đi mà còn nhận lại được quá nhiều. Chúng tôi sẽ vẫn luôn sẵn sàng “xem” cuộc sống diễn tiến, “nghe” tiếng gọi của đam mê, “viết” để hiểu và để thấm. Hành trình nào rồi cũng sẽ có đích đến, dù viên mãn hay không, nhưng ít nhất đã luôn cố gắng, vì thời gian không bao giờ có thể quay trở lại. Thế nên chọn mà đi là hành trình cho mình mà không phải chọn vì người khác. Đó là cách tôi nghĩ, tôi xem và tôi viết.

Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng tôi trong những tác phẩm nhỏ bé vừa qua. Và bên tai tôi vẫn văng vẳng lời bài hát Cám ơn bạn của ca sĩ Hoàng Thùy Linh: “Cảm ơn những vỗ về bạn dành tặng tôi nhé/ Cảm ơn những ánh mắt luôn luôn dõi theo tôi ngày đêm/ Những câu trìu mến, những lời động viên/ Thế nên/ Xin cảm ơn đôi tay truyền đầy niềm tin và thương mến/ Cảm ơn những con tim luôn đứng sát bên tôi ngày đêm”… 

(*) Giám đốc Điều hành Global PR Hub Khu vực ASEAN, tác giả hai cuốn sách 
Hãy để thương hiệu của bạn cất lời và 60 phút thay đổi chính mình.

Tham khảo: DNSG

 By  NguoiDenTuBinhDuon, 2023  

Saturday, March 25, 2023

Người thông minh xử lý rắc rối như thế nào

Người thông minh xử lý rắc rối như thế nào

nguoibinhduong ndtbd anh 2

Người thông minh về mặt cảm xúc dễ tha thứ lỗi lầm của người khác vì không muốn sa lầy vào rắc rối của họ.

[Caption]

Theo TS. Travis Bradberry – Chủ tịch TalentSmart, đồng tác giả cuốn Emotional Intelligence 2.0 (tạm dịch Trí tuệ xúc cảm 2.0), điểm chung của những người xấu tính là luôn hành động một cách vô lý. Một số người xấu tính cảm thấy hạnh phúc từ những tác động tiêu cực mà họ gây ra cho người xung quanh, số khác tìm kiếm cảm giác hài lòng từ việc gây rối để có thể dễ dàng điều khiển người khác. Dù bằng cách nào, họ cũng tạo ra sự phức tạp, xung đột, căng thẳng tồi tệ không cần thiết.

Từ lâu, các nghiên cứu đã chỉ ra rằng sự căng thẳng (stress) có tác động tiêu cực lâu dài đến não bộ. Ngay cả việc chịu stress trong vài ngày cũng đủ làm giảm hiệu quả hoạt động của các tế bào thần kinh quanh vùng hippocampus – một vùng não quan trọng đảm nhiệm vai trò suy luận và ghi nhớ. Nhiều tuần sống trong căng thẳng sẽ làm đảo lộn, gây hại các nhánh dây thần kinh – vốn là những “cánh tay” nhỏ giúp các tế bào não giao tiếp với nhau. Và việc bị stress trong nhiều tháng liền sẽ phá hủy hoàn toàn các tế bào thần kinh.

Stress là một mối đe dọa với thành công của bạn, vì khi rơi vào tình trạng mất kiểm soát, não bộ và hiệu suất làm việc của bạn sẽ bị ảnh hưởng xấu.

Một nghiên cứu từ Khoa Sinh học và Tâm lý học lâm sàng thuộc Đại học Friedrich Schiller (Đức) phát hiện, việc tiếp xúc với những tác nhân kích thích sẽ gây ra những cảm giác tiêu cực mạnh mẽ – cùng loại tiếp xúc mà bạn có khi đối phó với người xấu tính – khiến bộ não đưa ra những phản ứng căng thẳng nghiêm trọng. Cho dù đó có là những câu nói tiêu cực, độc địa, điên khùng,… thì mục đích của những kẻ xấu tính vẫn là khiến bạn rơi vào trạng thái căng thẳng quá mức – thứ mà bạn phải tránh bằng mọi giá.

TS. Travis Bradberry chỉ ra, khả năng quản lý cảm xúc và giữ bình tĩnh trước áp lực có mối liên kết trực tiếp đến hiệu suất làm việc của một người. Theo một nghiên cứu được tiến hành bởi TalenSmart, 90% những người có hiệu suất làm việc hàng đầu tham gia khảo sát có kỹ năng quản lý cảm xúc trong những thời điểm căng thẳng, có thể giữ được bình tĩnh và sự kiểm soát. Một trong những món quà tuyệt nhất của họ là khả năng “miễn dịch” với người xấu tính. Họ được rèn luyện để đối phó và vạch ra chiến lược giao tiếp phù hợp để tránh chịu những tác động xấu từ những người này.

Bạn đã có trí tuệ cảm xúc chưa - đây là 4 cách kiểm tra


Theo Bradberry, để làm việc hiệu quả với kiểu người xấu tính, bạn cần có cách tiếp cận riêng để kiểm soát những điều có thể làm và không thể làm. Điều quan trọng cần nhớ là bạn có thể kiểm soát được nhiều thứ hơn những gì bạn nghĩ.

Dưới đây là 10 bí quyết tốt nhất mà người thông minh dùng để giải quyết rắc rối khi làm việc với những người xấu tính, được Bradberry rút ra trong quá trình làm việc, huấn luyện.

1. Tự đặt ra giới hạn

Những người tiêu cực, hay phàn nàn thường mang đến tin xấu vì họ luôn đắm chìm trong rắc rối của chính mình và thất bại trong việc tập trung vào giải pháp. Họ muốn mọi người cùng tham gia “bữa tiệc” tiếc nuối để bản thân cảm thấy dễ chịu hơn. Và vì không muốn tỏ ra thô lỗ hay tàn nhẫn với những người thích phàn nàn, chúng ta ngồi im lắng nghe họ dù biết làm vậy sẽ khiến bản thân căng thẳng. Nhưng theo Bradberry, có một ranh giới giữa việc cho mượn một đôi tai đồng cảm với việc bị cuốn vào dòng xoáy cảm xúc tiêu cực của người khác.

Bạn có thể tránh được tình trạng này bằng cách tự đặt ra giới hạn và tạo khoảng cách với họ khi cần thiết. Hãy nghĩ theo hướng thế này: Nếu một người phàn nàn muốn bạn cùng ngồi đó cả buổi chiều trong khi họ đang hút thuốc thì chẳng phải bạn vừa phải chịu căng thẳng, vừa phải hít làn khói độc hại đó sao? Hãy tự tạo khoảng cách với những điều xấu và cả với người thích phàn nàn kia. Một cách tuyệt vời để thiết lập giới hạn là trực tiếp hỏi thẳng người kia về cách mà họ định giải quyết vấn đề. Thông thường, những người này sẽ yên lặng nhìn xuống hoặc tảng lờ, chuyển cuộc trò chuyện theo hướng tích cực hơn.

Những người tiêu cực, hay phàn nàn thường mang đến tin xấu vì họ luôn đắm chìm trong rắc rối của chính mình và thất bại trong việc tập trung vào giải pháp.

2. Không để cảm xúc chen vào

Những người xấu tính khiến bạn phát điên lên vì lối cư xử vô lý. Bạn nhận ra điều đó nhưng tại sao lại cho phép bản thân đáp lại họ một cách tình cảm (cả tích cực lẫn tiêu cực) và sau đó bị mắc kẹt trong mớ bòng bong không phải của mình?

Hãy từ bỏ mong muốn đánh bại họ trong trò chơi mà họ đang làm chủ. Tránh xa những người đó về mặt tình cảm, chỉ nên tiếp xúc với họ một cách thận trọng như thể họ là một dự án khoa học (hoặc bạn là bác sĩ tâm thần của họ nếu bạn thích có sự tương đồng giữa đôi bên). Nhớ rằng bạn không nên giải quyết rắc rối bằng cảm xúc mà phải tập trung vào sự việc.

3. Tăng cường khả năng nhận thức 

Việc duy trì khoảng cách cảm xúc đòi hỏi bạn phải tự trang bị khả năng nhận thức. Bạn không thể ngăn ai đó ngừng thao túng bạn nếu chính bạn không nhận ra mình đang bị thao túng. Đôi lúc bạn thấy bản thân rơi vào trường hợp cần xem xét lại mọi thứ và tìm ra lối đi tốt nhất để tiến lên trước. Đó là trạng thái điển hình cho việc bạn tỉnh táo, nhận thức sự việc và do đó, không nên e ngại hay hoang mang trước khả năng trên.

Hãy nghĩ về điều này bằng tình huống giả dụ sau: Nếu một người thần kinh không ổn định chặn đường bạn trên phố và nói rằng anh ta là cựu tổng thống Mỹ John F. Kenedy, chắc chắn bạn không thể “chỉnh” lời anh ta ngay lúc đó được. Hoặc khi bạn và đồng nghiệp có quan điểm trái ngược nhau trong công việc, đôi khi cách tốt nhất chỉ là mỉm cười và gật đầu chào nhau thay vì lao vào đấu khẩu. Còn nếu bạn quyết phân định đúng – sai với những người như trên, hãy dành thời gian lên một kế hoạch khả thi trước khi thực hiện.

Cải thiện EI: Hãy xem cảm xúc là dữ liệu

4. Đặt ra ranh giới

Ranh giới là thứ mà hầu hết mọi người thường đánh giá thấp. Họ cảm thấy giống như vì phải làm việc hay sống cùng với ai đó nên không tài nào kiểm soát được rắc rối xảy đến. Điều này không đúng. Một khi bạn biết cách không để cảm xúc chen vào mối quan hệ, bạn sẽ nhận ra cách cư xử của một người trở nên dễ đoán và dễ hiểu hơn.

Việc tự đặt ranh giới trang bị cho bạn cách nghĩ hợp lý về những thứ nên và không nên khi ở cùng những người khác, đặc biệt với những người bạn cần dè chừng. Ví dụ, ngay cả khi bạn buộc phải hợp tác chặt chẽ với một thành viên trong dự án thì điều đó không có nghĩa cả hai phải trở nên thân thiết với nhau về mọi mặt.

Bạn cần chủ động và có ý thức trong việc tự đặt ranh giới. Nếu bạn để mặc mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên, bạn sẽ buộc phải cuốn vào rắc rối từ trên trời rơi xuống. Nhưng nếu bạn tự đặt ra giới hạn, quyết định thời gian, địa điểm diễn ra sự việc, bạn có thể kiểm soát sự lộn xộn mà đối phương gây ra. Bí quyết duy nhất là tuân thủ những điều đã đặt ra và bảo vệ ranh giới ở đúng nơi chúng đang đứng khi có ai đó cố gắng xâm phạm.

5. Không chết trong cuộc chiến

Người thông minh hiểu tầm quan trọng của việc sống sót trong một cuộc chiến với người xấu tính. Xung đột là thứ diễn ra không chỉ ở quá khứ, hiện tại mà cả trong tương lai. Việc không kiểm soát được cảm xúc đẩy bạn lún sâu vào một cuộc chiến mà ở đó bạn là người bị thương nặng nhất. Khi hiểu và biết cách chế ngự cảm xúc bản thân, bạn sẽ khôn ngoan hơn trong việc chọn trận chiến để tham gia và đứng vững trên chiến tuyến.

6. Tập trung vào giải pháp thay vì vấn đề

Nơi bạn tập trung sự chú ý sẽ xác định trạng thái cảm xúc của bạn. Cứ quẩn quanh với rắc rối chỉ tổ khiến bạn càng thêm căng thẳng và nảy sinh tâm lý tiêu cực. Ngược lại, khi tập trung vào những hành động giúp bản thân và hoàn cảnh trở nên tốt hơn, bạn sẽ có tâm lý tích cực và bớt căng thẳng.

Việc những người xấu tính gây khó dễ hoặc cư xử vô lý với bạn là cách giúp họ cảm nhận quyền lực và sử dụng chúng lên bạn. Đừng nghĩ cách trả đũa những người như vậy. Thay vào đó, tập trung vào việc bạn sẽ đối phó với họ/rắc rối đó như thế nào. Điều này giúp bạn kiểm soát lại mọi việc đồng thời giảm sự căng thẳng mà bạn từng gặp phải trong những lần giáp mặt với họ trước kia.

7. Không quên

Những người thông minh về mặt cảm xúc dễ tha thứ lỗi lầm của người khác nhưng điều đó không có nghĩa là họ mau quên. Tha thứ đòi hỏi bạn buông bỏ những việc đã qua để bản thân tiếp tục tiến về trước. Nó khác với việc cho người mắc lỗi có một cơ hội khác. Người thông minh không muốn sa lầy một cách không cần thiết vào sai lầm của người khác. Vì vậy, họ nhanh chóng bỏ qua mọi thứ và quyết đoán hơn trong việc bảo vệ bản thân khỏi những mối nguy tiềm ẩn.

8. Tránh độc thoại tiêu cực

Thỉnh thoảng, bạn bị cuốn vào cảm giác tiêu cực của người khác. Việc nghĩ xấu về người đối xử tệ bạc với bạn chẳng có gì sai nhưng việc độc thoại (tự nói với chính mình) về cảm xúc bản thân có thể hoặc làm tăng tâm lý tiêu cực.

Theo TS. Travis Bradberry, độc thoại tiêu cực là thứ không cần thiết, phi thực tế và là một cách tự đánh bại mình. Nó đẩy bạn vào vòng xoáy cảm xúc theo chiều hướng đi xuống – thứ vốn không dễ thoát ra. Bạn nên tránh những cuộc độc thoại tiêu cực bằng mọi giá.

9. Ngủ đủ giấc

Nhiều người không nhận thức đầy đủ về tầm quan trọng của giấc ngủ trong việc tăng trí thông minh về mặt cảm xúc cùng khả năng quản lý stress. Thời gian ngủ là lúc não được “sạc pin” để khi thức dậy, bạn có đủ tỉnh táo và sáng suốt duy trì các hoạt động trong ngày. Khả năng tự kiểm soát, chú ý và ghi nhớ – tất cả đều sụt giảm nếu bạn không ngủ đủ hoặc ngủ không đúng cách. Thiếu ngủ làm tăng hormone gây stress, đường huyết, huyết áp,… Một giấc ngủ ngon giúp bạn trở nên tích cực hơn, sáng tạo hơn và chủ động hơn khi tiếp xúc với những người xấu tính, từ đó có chiến lược giao tiếp phù hợp.

10. Nhờ người khác giúp đỡ

Cố gắng tự mình giải quyết mọi thứ là cách làm nghe có hấp dẫn nhưng lại hoàn toàn không hiệu quả. Để đối phó với những người xấu tính,, bạn cần nhận ra những điểm yếu trong cách tiếp cận của bạn với họ. Để làm được điều này, bạn cần sự hỗ trợ của những người xung quanh có năng lực quan sát và phân tích tình huống.

Xung quanh bạn đều có người luôn cổ vũ, sẵn sàng giúp đỡ bạn lúc khó khăn. Đó có thể là đồng nghiệp, bạn bè, gia đình, người thân,… Hãy tìm đến những người này và lắng nghe những nhận định, nhận sự giúp đỡ khi bạn cần chúng.Đó đơn giản chỉ là giải thích tình huống để tìm ra một giải pháp mới. Thông thường người ngoài cuộc sẽ sáng suốt hơn người trong cuộc và nhìn nhận vấn đề toàn diện hơn.

Theo DNSG